" Linh đợi tao " cô nghe thấy tiếng nói thì bước chân đi nhanh hơn , Thiên Phong đuổi kịp bước liền nắm lấy tay cô kéo lại
" Mày bị điếc hả ? Tao gọi vậy mà cứ đi " anh nhìn vẻ mặt của cô khẽ mắng nhỏ này sao vậy ? Lúc nãy anh gọi to thế mà càng gọi cô lại càng đi nhanh hơn
" Sắp trễ học rồi tao cần phải nhanh đi vào lớp " cô nói với giọng chốn tránh chỉ nhìn dưới đất chứ chẳng nhìn anh
" Mày có vấn đề à ? Cả 15 phút nữa lận mà đi hai ba bước nữa là tới cửa , mày giận tao chuyện gì có phải không ? Mấy bữa nay cứ trốn tránh tao là sao ? " Cô nghe hỏi vậy thì có chút bực đúng vậy cô giận thì sao ? Nhưng vẫn phải tỏ vẻ như chẳng có gì
" Trả có gì để giận mà 15 phút cũng đâu phải ngồi chơi không ? Hôm nay kiểm tra 1 tiết còn phải ôn bài " cô nhanh nói vào vấn đề chính , cô chỉ biết bây giờ tránh xa anh được bao nhiêu thì tránh xa .. càng gần càng đau cô không muốn mình nhìn thấy anh trong tay với người khác , chỉ có thờ ơ mới khiến cho cô nhẹ lòng
" Mày như vậy nói ai tin ? Có phải chuyện tao bơ mày phải không ? Thôi đừng giận nữa xem như tao ngàn lần xin lỗi đi .. đừng giận nữa mày như vậy tạo khó chịu lắm , để bù đắp tao dẫn mày đi xem phim vào tối nay "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-thanh-xuan/3268419/chuong-2.html