Cô cũng không ngờ người mà cô có hôn ước lại là anh . Cô cũng đã tạm quên đi chuyện của hai người đêm hôm đó , cô tự an ủi đó chỉ là tai nạn cô không muốn bận tâm. Cô biết trong lòng anh không hề có mình , anh đã có người trong lòng mà người đó cô cũng biết và rất thân . Tuy rằng cô ấy đã lấy chồng nhưng anh vẫn chưa quên được.
Bản thân cô không muốn làm người thay thế bất kỳ ai. Cô là chính mình.
Cô lấy lại tinh thần vào chỗ ngồi cạnh anh . Tuy hơi mất tự nhiên nhưng cô phải tỏ ra thật bình tĩnh.
Mặc cho bố mẹ hai bên trao đổi qua lại ,cô cũng chẳng quan tâm đến anh. Vì sao ư ? Vì ngại đó. Từ lúc vào vị trí ngồi , cô chỉ cắm đầu cắm cổ vào việc ăn . Cô không muốn quan tâm những thứ khác quá nhiều .
Đột nhiên :. " Tháng sau hai đứa tổ chức lễ cưới luôn nhé ! Bố mẹ đã xem ngày giờ rồi , đó là thời điểm thích hợp nhất. " .
Người lên tiếng không ai khác chính là mẹ Long, bà phải nhanh chóng rước dâu về mới được. Con dâu đẹp như thế không rước nhanh là bị chậm chân mất. Bà rất ưng cô con dâu này nha.
" CÁI GÌ ? " . Cả hai ngừng tất cả mọi việc lại , không hẹn mà đồng thanh.
Mẹ Tiêu cười nói : " Đấy hai đứa nó ăn ý thế cơ mà haha..."
Anh không vui lên tiếng :
" Chuyện này sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-loi-yeu-thuong/2805310/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.