Khí trời đêm nay khá âm u có vẻ trời sắp đổ mưa to rồi. Những áng mây đen lần lượt kéo đến kèm theo những tiếng sấm inh tai , những tiếng sét khiến người ta phải kinh sợ không thể chợp mắt nổi.
Có một thân ảnh mảnh mai đang co ro ở góc tường vì quá sợ hãi. Cứ mỗi tiếng sấm rền vang, tiếng sét đánh thì cô ấy lại hét lên đầy lo sợ.
" Cạch "
Cánh cửa phòng đột nhiên mở ra , có một bóng người đi vào. Cô gái sợ hãi càng ôm chặt lấy cơ thể mình hơn,cô gần như nín thở chỉ sợ lỡ thở mạnh một chút người kia liền phát hiện ra cô.
Đột nhiên người kia dừng lại cạnh giường cất tiếng nói lạnh băng.
" Hân Hân, ta đã nói con gái của An Liễu này không được phép yếu đuối. Con phải chăng đã quên ?"
Cô gái vẫn không thể nào bình tĩnh lại được vẫn rất sợ hãi,cô gái ấp úng trả lời trong nước mắt.
" Nhưng mà..con sợ.."
Người kia như nghe được điều không muốn nghe lập tức nổi cơn thịnh nộ.
" Sợ? Sợ cái gì ? Ta nói cho con biết nếu con không lấy được trái tim của Long Thần thì mẹ nhất định không tha cho thằng nhãi đó đâu."
Cô gái vốn đã hoảng sợ nay càng sợ thêm.
Long Thần không được chết.
Đường Hân cô không cho phép điều đó xảy ra.
" Con đồng ý. Nhất định sẽ nhanh chóng lấy được trái tim anh ấy. Mẹ hứa với con đừng làm hại anh ấy có được không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-loi-yeu-thuong/2805248/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.