Năm hai mươi tư tuổi, Lục Bách Phàm lần đầu tiên gặp được vợ mình.
“Sếp, có thư mời được gửi đến từ Nhất Trung.” Phong Tín nhìn chằm chằm bức thư trong tay, suy nghĩ một lúc mới đem nó đặt lên bàn.
Đây đã là lần thứ ba ngôi trường này ngỏ ý muốn Sếp của anh ta đến dự buổi lễ khai mạc năm học mới, thế nhưng hai lần trước đều bị Lục Bách Phàm thẳng thừng từ chối.
Nhất Trung là một trong những ngôi trường danh giá lâu đời hàng đầu Đế quốc, là nơi học bá lẫn cậu ấm cô chiêu đều tranh nhau từng chút danh tiếng một. Kẻ muốn tìm chỗ đứng cho mình về sau, người lại muốn khẳng định năng lực giá trị của bản thân.
Mãi không nghe thấy tiếng trả lời, Phong Tín còn cho rằng lần này Lục Bách Phàm sẽ lại từ chối. Thế nhưng, anh ta ngoài ý muốn nhìn thấy người đàn ông trước mặt chậm rãi cầm lấy bức thư, sau đó lạnh lùng nói: “Thu xếp công việc.”
Thời điểm Nhất Trung diễn ra lễ khai mạc.
Lục Bách Phàm đứng dưới góc cây ngô đồng trong trường, chờ Phong Tín quay lại xe xử lý chút việc.
Thời tiết buổi sáng có chút dễ chịu mang theo hương thơm thanh mát thuộc về thanh xuân khẽ lướt qua.
Lục Bách Phàm đưa mắt nhìn đoàn người không ngừng tiến vào bên trong. Đột nhiên, một vật gì đó không biết từ đâu xuất hiện nhanh như cắt lau thẳng vào lòng ngực anh.
Rõ ràng lực đâm rất nhẹ nhưng lại khiến trái tim Lục Bách Phàm cảm thấy đau nhói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3608789/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.