Thành Đô, sáu giờ ba mươi tối.
Lục Hàn Đông quay lại phòng làm việc sau khi đã sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện ở công ty. Vừa bước vào, sự yên tĩnh đến lạ thường khiến cậu ta không khỏi nhíu mày.
Lục Hàn Đông gọi lớn: “Vịt thối?”
Không một ai trả lời, đúng lúc cậu ta định gọi thêm lần nữa thì chợt nhìn thấy chiếc ghế cạnh bàn làm việc bị dịch chuyển một khoảng nhỏ. Như đoán được gì đó, Lục Hàn Đông lập tức tiến tới mở máy tính lên.
Tin nhắn đã được xem qua, là báo cáo mới nhất về tung tích của Lục Bách Phàm. Điều cậu ta lo lắng nhất cũng đã xảy ra, cậu ta quá sơ suất khi không cẩn thận khóa máy tính trước khi rời khỏi phòng làm việc, nếu Tử Hi thật sự đến đó, mọi kế hoạch sẽ bị đổ bể.
Ngay khi Lục Hàn Đông còn đang suy nghĩ nên làm gì tiếp theo, điện thoại lại nhận được thông báo từ Lưu quản gia: “Cậu chủ, xảy ra chuyện rồi! Có người tập kích chúng ta!!!”
Lúc Lục Hàn Đông nhận được tin nhắn thì bên này Lục gia, một cuộc hội ngộ đã bắt đầu diễn ra.
Để sớm có thể tìm ra tung tích Lục Bách Phàm, Ngụy lão gia đã cho tất cả thủ hạ đi điều tra, lại thêm chuyện của gia tộc khiến ông quên bén đi mất nơi này không có lấy một tên lính đặc nhiệm.
Những tên lính thường được thuê để bảo vệ đều đã bị khống chế, đám người kia không biết từ lúc nào đã bao vây toàn bộ căn biệt tự. Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3541120/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.