Mấy ngày trước khi buổi liên hoan phim diễn ra.
Tạ Mạnh mơ mơ màng màng mở mắt, theo thói quen đưa tay sờ qua bên cạnh, không có ai. Có lẽ giờ này Lục Hàn Đông đã đi làm bữa sáng rồi.
Cậu đứng dậy đi vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân xong liền xuống lầu. Quả nhiên nhìn thấy Lục Hàn Đông đang làm bữa sáng ở trong bếp.
Người nọ vừa nhìn thấy cậu liền thong thả đi đến, đưa tay bóp lấy hai má cậu sau đó nhẹ nhàng đặt lên một nụ hôn.
Lục Hàn Đông cưng chiều nói: “Qua ăn sáng!”
Vì cuộc sống trước đây khi Tạ Mạnh bỏ nhà đi khá chật vật nên cậu có thói quen ăn uống rất nhanh, cậu cắn một miếng to khiến nước sốt trong bánh mì chảy ra, cắn thêm miếng nữa, chiếc bánh mì thoáng chốc chỉ còn hơn phân nửa.
Trước giờ Lục Hàn Đông rất hiếm khi ăn sáng nhưng nhìn cậu ăn ngon miệng như vậy cũng có chút muốn thử xem thế nào. Nghĩ xong liền thản nhiên cầm lấy một nửa chiếc bánh còn lại của Tạ Mạnh.
Tạ Mạnh thấy vậy thì vội vàng ngăn lại: “Cái này em đã ăn rồi!”
“Không sao.” Lục Hàn Đông chậm rãi cảm nhận miếng bánh trong miệng, có lẽ vì người trong lòng nên cậu ta cảm thấy bữa sáng mình làm cũng không tệ.
Dù vậy, cậu ta cũng chỉ ăn hết một nửa cái bánh trong tay còn phần của mình thì không thèm nhìn tới.
Tạ Mạnh bị hành động của người trước mặt chọc cho phì cười, sau đó vui vẻ giúp Lục Hàn Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3531543/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.