Bài phát biểu kết thúc, bên dưới khán đài lộng lẫy vang lên bài hát chúc mừng sinh nhật, một cái bánh kem cao mười mấy tầng được Nguỵ Lăng và Nguỵ Dịch Quân từ từ đẩy ra.
Tất cả mọi người đều vỗ tay hát bài hát chúc mừng sinh nhật, chúc phúc cho Tử Hi.
Sau khi bánh kem được cắt, Nguỵ lão gia lại gặp phải một chuyện rất đau đầu. Mấy người bạn của ông…liên tục muốn kết sui gia với ông!
“Nguỵ Dịch, cháu gái ông năm nay bao nhiêu tuổi? Chắc cũng không kém cháu nội tôi là mấy, đúng không?”
“Nguỵ Dịch, cháu ngoại tôi vừa du học về, đẹp trai anh tuấn, ông thấy thế nào?”
“Đẹp trai thì cũng đâu có ăn được! Nào, ông xem tôi có một đứa cháu nội, năm nay vừa tròn hai mươi tám, tuy không đẹp trai mấy nhưng rất có tài!”
“Lão Nguỵ, đừng nghe bọn họ, tôi với ông quen biết nhau sáu mươi năm, muốn gả cũng phải gả cho tôi chứ!”
Câu nói này vừa dứt lập tức làm tất cả mọi người rơi vào im lặng, Nguỵ lão gia âm trầm nhìn người trước mặt, hỏi lại: “Lão già, ông muốn tôi gả cháu gái của tôi cho ông?”
Hạ Tịch Tranh thở dài nói: “Già cả rồi nên ăn nói có chút lộn xộn. Ý tôi không phải vậy…Ông cũng biết tôi có một đứa cháu nội, vừa về nước không lâu, muốn anh tuấn có anh tuấn, muốn có tài liền không thua bất cứ ai! Lão Ngụy, có muốn suy nghĩ một chút không?”
Nếu là trước đây, Nguỵ lão gia tất nhiên sẽ ngay lập tức đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3514407/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.