Trong lúc hôn lễ vẫn đang diễn ra, thì bên này, Nguỵ lão gia cùng Nguỵ Thiên Dao cũng đã có mặt.
Hôm nay ông đã thử đi thử lại không biết bao nhiêu bộ trang phục chỉ vì muốn cùng đứa cháu gái nhỏ của mình đón một sinh nhật trọn vẹn nhất.
Lúc đến nơi, Nguỵ lão gia cũng không màng để ý phía đối diện còn có một hôn lễ. Nhưng Nguỵ Thiên Dao lại nhìn thấy, sắc mặt liền trở nên lạnh lùng.
Tử Minh Nguyệt…đây chẳng phải “con gái” của Tử Bạch Hoành hay sao?
Gã đàn ông đã giết hại người chị gái bà yêu thương nhất. Vì cái gì mà gã có thể sống một đời yên ổn như thế.
Tử Hi vừa nhìn thấy hai người đã vội vàng chạy đến nghênh đón: “Ông ngoại, bác!”
Ngụy lão gia nhìn cô cười hiền hậu: “Đứa nhỏ này, chạy chậm một chút!”
Ngụy Thiên Dao cũng cười đến dịu dàng: “Tiểu Hi nhà chúng ta quả thật rất xinh đẹp!”
Tử Hi đi đến bên cạnh hai người, còn chưa kịp lên tiếng thì một bóng dáng quen thuộc từ từ xuất hiện trong tầm mắt.
Cô nhìn thấy Lưu quản gia không nhanh không chậm cùng một người phụ nữ đang dần tiến lại, người nọ mặc một chiếc sườn xám màu ngọc bích, gương mặt lạnh lùng, quý phái nhưng lại toát lên vẻ yêu kiều của một phu nhân.
Chỉ là, phong thái khó gần ấy không duy trì được lâu. Sau khi nhìn thấy ba người, Lục phu nhận liền trở nên rất vui vẻ, thân thiết đi đến gọi một tiếng: “Lão gia tử!”
Ngụy lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3513680/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.