Thoáng cái đã đến ngày ký kết hợp đồng.
Toà nhà ở Captain.
Tử Hi lặng lẽ quan sát người đàn ông đang ngồi đối diện, ngũ quan tuấn mỹ kiệt xuất, mái tóc vàng che mất nửa khuôn mặt, đôi mắt nâu sâu thẳm lạnh lùng đến kinh người.
Vừa nhìn đã biết không phải người đơn giản.
Louis liếc cô một cái, lạnh nhạt nói: “Nghe danh Lục tổng không màng nữ sắc, thế nhưng bên cạnh lại có một thư ký xinh đẹp thế này. Quả nhiên không nên tin vào lời đồn!”
“Hợp đồng?” Lục Bách Phàm có chút mất kiên nhẫn lên tiếng.
Gương mặt Louis nở ra một nụ cười mỉa mai: “Lục tổng không cần gấp, thế này nhé. Tôi lấy cô thư ký kia, mỏ đá quý này cho ngài!"
Hắn vừa dứt lời, vị thư ký đứng bên cạnh đã nhanh như chớp móc ra một khẩu súng.
Chỉ là khẩu súng kia còn chưa kịp nhắm vào đầu Lục Bách Phàm thì cây bút trong tay anh đã ghim thẳng vào chiếc ghế Louis đang ngồi.
Gương mặt tuấn mỹ của người đàn ông ngay lập tức xuất hiện một vết xước, đang từ từ rỉ máu.
Vị thư ký trợn mắt nhìn Tử Hi, vừa nãy anh ta tận mắt nhìn thấy con ả này phóng cây viết kia, nhưng chỉ trong tích tắc?
Tử Hi cười vô hại: "Thật xin lỗi, làm ngài bị thương rồi?”
Louis đưa tay quẹt lấy ít máu chảy ra từ vết thương trên mặt, nụ cười trên môi càng lúc càng đậm: “Cả toà nhà này đều có người của tôi, các người nghĩ có thể thoát?”
Tử Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3509203/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.