Mấy ngày sau đó Tiểu Bảo đến nhà cũ Lục gia cùng với Lục phu nhân, khá lâu nữa mới trở về.
Trong căn phòng ngủ rộng lớn, hai mí mắt Tử Hi đã bắt đầu đánh nhau nhưng cô nhất quyết không chịu ngủ.
Lục Bách Phàm vừa vào phòng đã trong thấy bộ dạng này của cô thì không biết nên khóc hay nên cười, anh đưa tay xoa đầu cô gái nhỏ: “Buồn ngủ thì ngủ đi.”
Nhìn thấy Lục Bách Phàm, Tử Hi lập tức ngồi bật dậy, đưa tay vỗ vỗ nệm: “Bách Phàm, em có chuyện muốn nói với anh.”
Lục Bách Phàm đặt cốc nước lên bàn, sau đó ngồi xuống. Nhưng còn chưa chạm đến ga giường đã bị thân thể mềm mại của Tử Hi đè lên, cố sức hôn lấy anh.
Cả người Lục Bách Phàm căng cứng, anh rủa thầm một tiếng rồi đưa bàn tay to lớn giữ lấy gáy cô, khiến nụ hôn càng trở nên kịch liệt.
Tử Hi nghiêng người hôn lên má anh rồi trượt dần xuống cổ…
Gương mặt xinh đẹp bây giờ đã đầm đìa nước mắt, Lục Bách Phàm thấy vậy thì vội vàng ôm cô gái nhỏ vào lòng: “Làm sao thế? Em bị đau ở đâu?”
Bên tai anh vang lên giọng nói lí nhí của cô: “Lục Bách Phàm, em bẩn…em rất bẩn…”
Lục Bách Phàm khó hiểu: “Bẩn ở đâu, anh giúp em lau.”
Giọng nói Tử Hi khản đặt: "Năm năm trước…em đã mang thai…Cho dù đứa bé đó đã chết, em cũng đã không còn trong sạch…Lục Bách Phàm…em thật sự rất bẩn…”
Cảm nhận được thân thể run rẩy của người trong lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3506234/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.