Nhất thời hoảng hốt Tử Hi đưa tay đẩy anh một cái, dù không cố tình nhưng lực đẩy khá mạnh khiến Lục Bách Phàm cách xa bàn làm việc gần hai mét.
Phong Tín vừa bước vào đã nhìn thấy Tử Hi đang bên cạnh cửa sổ lớn, rất nghiêm túc đưa mắt đánh giá thứ gì đó bên ngoài.
Phong Tín: “???”
Phòng Tổng giám đốc nằm ở tầng ba mươi hai, là tầng cao nhất ở Lục thị mà Lục thị lại là tòa cao nhất nằm trong khu vực đắc địa này. Vậy rốt cuộc bà chủ đang nhìn cái gì? Mây sao? Hay là đại bàng?
Sự khó hiểu càng lên đến đỉnh điểm khi anh ta nhìn thấy ông chủ của mình đang ngồi trên ghế cách bàn làm việc gần hai mét đột nhiên trừng mắt một cái.
Phong Tín: “!!!”
Ông chủ làm sao vậy? Sao lại ngồi cách xa bàn làm việc như vậy, nơi đó có bàn tàn hình à?
Nhưng sao lại còn trừng anh ta như thế, anh ta vừa làm sai gì sao?
Đến tận buổi chiều hôm đó Tử Hi thật sự không biết bản thân đã đối mặt với sự tra khảo của Phong Tín như thế nào.
Chỉ là sau khi đón Tiểu Bảo về nhà, cô vô tình biết được Lục Bách Phàm vốn định sẽ tự mình giải quyết tất cả công việc trong một ngày để cùng cô và Tiểu Bảo chuẩn bị cho chuyến cấm trại vào ba ngày sau, vậy mà không hiểu thế nào cuối cùng Phong Tín lại là người sức đầu mẻ tráng chạy vại khắp nơi để giải quyết số công việc đó.
Tám giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3503328/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.