Tử Hi vốn đang ở Lục Thị, nhận được điện thoại liền nhanh chóng đến nơi.
Cô đi đến căn phòng được gửi trong ảnh.
“Cạch.”
Tử Hi vừa vào cửa đã bị Lục Hàn Đông túm lấy: “Cuối cùng bà cũng tới. Đây, giúp tôi xem cái này có thể sửa lại không?”
Nhìn thấy món đồ trong tay, vẻ mặt Tử Hi khó coi đến cực điểm.
Bộ lễ phục màu đỏ rượu với những bông hoa thêu tay tỉ mỉ trãi dài khắp thân váy, chưa kể đến hoa văn thì giá trị của loại vải này cũng đã không nhỏ, đây chắc chắn là đồ được làm riêng.
Chỉ là, phần vai áo của bộ lễ phục này đã bị cắt đến không biết biến thành cái dạng gì nữa, kiểu cắt xén bất quy tắc này vừa nhìn là biết cố ý vì dù có chỉnh sửa thế nào cũng sẽ để dấu vết rõ ràng.
Tử Hi có chút không biết phải làm thế nào, đính thêm trang sức để che lại đường may hoặc là cắt bỏ hoàn toàn phần vai áo?
Nhưng các phương án này ngay lập tức đã bị cô bỏ qua, bởi vì loại vải và kiểu dáng của bộ lễ phục này quá đặc thù nên những cách trên không khác nào phá hỏng nó.
Suy nghĩ một chút cô liền hỏi: “Chỗ này có kho trang phục không?”
Quản lí Hoa nghe vậy thì hơi mất bình tĩnh nói: "Có, có, để tôi dẫn cô đi!”
Dù không biết Tử Hi là ai nhưng người do Lục Ảnh Đế gọi đến thì chắc chắn không phải tầm thường.
Lục Hàn Đông cũng đi theo, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3500031/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.