Trong vòng mười lăm phút cha con họ Lục đã về đến nhà.
"Mẹ, Tiểu Bảo về rồi đây!”
Tử Hi nhìn thấy hai người thì liền hỏi: "Chẳng phải anh nói công ty có việc sao? Không cần gấp như thế.”
Lục Bách Phàm vẫn là phong thái lạnh lùng cao ngạo: "Không phải chuyện lớn, giao cho Phong Tín là được."
Lục Hàn Đông im lặng đứng bên cạnh, nhìn anh mình nói dối không chớp mắt thì khinh bỉ không thôi. Không phải việc lớn thì anh làm gì phải đích thân quay lại còn phải dẫn theo Tiểu Bảo?
Rõ ràng là nghe vợ mua quần áo cho nên mới bỏ mặc công ty chạy về!
Tiểu Bảo sau khi nhận lấy quần áo liền chạy lên phòng thay đồ. Tiếp sau đó, Tử Hi lấy ra chiếc cà vạt đưa cho Lục Bách Phàm.
Nhìn chiếc cà vạt kẻ sọc trên tay cô, anh nói: “Em giúp tôi thắt thử.”
Lục Hàn Đông khó hiểu hỏi lại: “Cà vạt mà cũng phải thử à?”
Câu nói này vừa dứt, cậu ta liền ăn ngay ánh mắt hình viên đạn của anh trai mình, biết bản thân lỡ lời cậu ta chỉ có thể làm ngơ quay mặt đi chỗ khác.
Ngay đến Tử Hi cũng thấy lạ: “Vậy anh tự thử đi?”
Ngay sau đó, Lục Bách Phàm rất tự tin mà trả lời: “Tôi không biết thắt.”
Tử Hi: “…”
Lục Hàn Đông: “...”
Lưu quản gia: “…”
Tử Hi có chút nghi ngờ nhưng vẫn giúp anh thắt cà vạt, khoảng cách của hai người cũng vì thế mà rất gần, gần đến nổi cô có thể ngửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3500029/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.