Phải mất một lúc lâu sau, Lục Bách Phàm mới bước từ ngoài vào, anh vẫn giữ thái độ bình tĩnh như chưa từng nghe thấy chuyện gì.
Lúc đến siêu thị Tử Hi mua rất nhiều thức ăn nhưng sức chiến đấu của ba người quả thật rất kinh khủng, thoáng chốc hơn một nửa số đồ ăn trên bàn đã được chén sạch.
Nói là ba người nhưng từ đầu đến cuối Lục Bách Phàm chỉ ăn một ít rồi chuyên tâm nhúng thịt và rau cho cô cùng con trai.
Ba mươi phút sau, trên bàn chỉ còn lại cô và Lục Bách Phàm, Tiểu Bảo ngày mai còn phải đến lớp nên đã đi làm bài tập rồi.
Nhìn người đàn ông có vẻ đâm chiêu suy nghĩ như phải đứng trước lựa chọn gì đó, Tử Hi có chút tò mò hỏi: “Lục tiên sinh, anh có chuyện gì phiền lòng sao?"
Lục Bách Phàm khẽ nâng mắt nhìn thẳng vào cô, một lúc lâu sau mới trả lời: "Tôi nghĩ, em có thể thử thích tôi."
Giọng nói của anh dịu dàng mang theo độ ấm trước nay chưa từng có khiến Tử Hi nhất thời không kịp phản ứng.
Cô vốn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cùng anh chia sẻ về những mưu mô dịu kế trên giới thương trường đầy mưa máu gió tanh, thế nhưng cho đến hiện tại thứ duy nhất hiện ra trong đầu cô chính là “Lục Bách Phàm bị hỏng đầu rồi!”
Đợi mãi không thấy cô trả lời, Lục Bách Phàm còn cho rằng bản thân chưa đủ thành ý nên nghiêm túc nói lại lần nữa: "Tôi đồng ý gả cho em!”
Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hon-le/3500022/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.