Tám năm sau.
Sáng sớm đi vào văn phòng, Quan Nghị liền nhạy cảmphát hiện bầu không khí trong phòng làm việc có chút khác với ngày thường, sựháo hức bao trùm cả căn phòng.
Xưa nay quan hệ với mọi người không được tốt lắm, cũngkhông giao tiếp nhiều với đồng nghiệp, đương nhiên không ai chủ động đến nóicho anh có chuyện gì xảy ra.
Mãi đến tận giữa trưa, một nữ đồng nghiệp hẹn anh ăncơm. Cô ta lập lờ tỏ vẻ đã có hảo cảm với anh được một thời gian. Mọi người đềuđã là người trưởng thành, mặc dù anh có quan hệ rất lạnh nhạt với những ngườitrong kinh doanh nhưng không đến mức ngây ngô mà không biết có người muốn bàytỏ tình cảm với mình. Vì thế nếu cần thì anh luôn dùng hết khả năng để từ chốilời mời một cách khéo léo nhất.
Có điều đây không phải là trọng điểm, quan trọng là từmiệng cô ta mà anh biết được, cảm giác khác thường khi nãy là bởi vì chỉ thịnhân sự mới của công ty.
“Anh không biết sao? Sáng nay mọi người cũng thảo luậnvề tin tức trong thông báo mới được ban hành đấy”
Vậy nên buổi trưa trước khi ra ngoài dùng bữa, anhtiện đường đi xem thử bản thông báo về nhân sự mới được đồn đại kia.
Ba giờ chiều.
Công ty cho nhân viên nửa giờ để nghỉ giải lao, có thểđi ra ngoài hít thở không khí hoặc uống chút trà.
Liêu Huệ Như đến gần anh, khom người nhìn kĩ thần sắccủa anh, “Quan Nghị, anh có khỏe không?”
Anh ngẩng lên, gượng gạo ép ra một chút cười, “Khôngcó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-hanh-phuc/3252336/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.