🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đúng vậy, chuyện ngày xưa đã qua từ lâu rồi, dù anh day dứt mãi khôn nguôi, cũng chỉ khiến mình buồn thêm mà thôi. Nhiếp Vũ Thịnh trầm lặng nhìn gió lùa qua mấy cây tùng mọc giữa nhưng tấm bia mộ, mấy hàng cây rung rinh trong gió, như một hàng vệ binh chỉnh tề, bảo vệ nơi an nghỉ yên tĩnh này.



Dù đổi ca với đồng nghiệp nên sau khi rời nghĩa trang, anh không về cùng xe với ông Nhiếp Đông Viễn. Nhìn ông đi về phía chiến Mercedes, Nhiếp Vũ Thịnh thấy bóng bố vừa già vừa mệt mỏi. Có lẽ vì nhưng lời vừa rồi của bố, cũng có lẽ vì báo cáo sinh thiết còn đang chờ kết quả đó, khiến anh cảm thấy vừa bất lực vừa thương cảm.



Trên đường lái xe về, di động của anh đổ chuông, là một số điện thoại lạ, Nhiếp Vũ Thịnh không nghe, nhưng lại nghĩ có thể là một bệnh nhân nào đó, nên lại nghe máy: “Xin chào, tôi là Nhiếp Vũ Thịnh.”



Đầu dây bên kia mãi không có tiếng đáp, anh cứ tưởng người ta gọi nhầm số, đang định tắt máy thì bỗng nghe thấy tiếng nói ngập ngừng: “Bác sĩ Nhiếp...”



Anh ngây người, không ngờ lại là Đàm Tĩnh, cô có vẻ rất sợ anh tắt điện thoại, vội vàng nói: “Bác sĩ nói chiều nay có thể đến phòng làm việc của bác sĩ, nhưng y tá nói bác sĩ đổi ca với người khác...”



Chiều nay, anh đã hẹn với Đàm Tĩnh nói chuyện về phương án tài trợ chết tiệt đó, nhưng ông Nhiếp Đông Viễn bỗng nhiên bị bệnh khiến lòng anh rối cả lên, bèn nhận

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-doi-hanh-phuc/2207088/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.