Qua mấy ngày nghỉ tết, Hoàng Anh bắt đầu trở lại với công việc. Bộ phim sắp tới vẫn chưa khai máy nên phần lớn thời gian là đi chụp ảnh cho tạp chí, cũng không được coi là bận rộn.
Đức Trung và Trần Lâm vào phòng hóa trang, thấy Hoàng Anh đang ngồi ngây người trước bàn trang điểm. Trần Lâm quay sang nhìn Đức Trung hỏi: “Anh Trung, dạo này anh ấy sao thế nhỉ? Đầu óc lúc nào cũng như trên mây.”
Đức Trung khẽ lắc đầu: “Không biết.”
“Hay là vẫn giận vì tin đồn hẹn hò kia nhỉ?”
“Chỉ có cậu ta làm người khác tức giận thôi, trước đến giờ ai có gan làm cậu ta tức giận đâu nào.” Đức Trung đáp với vẻ không quan tâm lắm.
Trần Lâm khẽ chau mày lại gần Hoàng Anh: “Anh Hoàng Anh, đến lúc trang điểm rồi.”
Hoàng Anh nghe giọng Trần Lâm nói liền đứng dậy đi thay đồ. Trần Lâm thấy vậy cũng hơi sửng sốt nhưng không dám tỏ ý kiến gì liền đẩy anh vào ghế ngồi. “Trang điểm trước đã.”
“Minh Phương đâu rồi?” Hoàng Anh hờ hững lên tiếng hỏi Trần Lâm.
“Chị ấy xin nghỉ phép rồi ạ.” Cậu đáp.
“Sao anh không biết? Sao cô ấy không nói gì với anh?” Hoàng Anh khẽ chau mặt lại.
“Ừm… Chị ấy báo với anh Trung rồi.” Trần Lâm thấy phản ứng của Hoàng Anh cũng hơi bất ngờ. “Chắc là nhà chị ấy có việc.”
“Cậu yêu bao giờ chưa?” Hoàng Anh im lặng hồi lâu rồi lên tiếng hỏi nhưng có lẽ anh cũng không cần câu trả lời.
“Dạ?” Trần Lâm ấp úng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-doi-binh-yen/2464456/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.