Sáng hôm sau, Minh Phương cùng Trần Lâm chuẩn bị đồ giúp Hoàng Anh thì Đức Trung từ bên ngoài đi vào nói khẽ với Minh Phương:
“Em qua giúp Quỳnh Mai trang điểm nhé.”
Minh Phương chưa kịp phản ứng thì Trần lâm bên cạnh đã lên tiếng thay: “Tại sao chứ, chị ấy có phải là nhân viên trang điểm của cô ta đâu! Chị ấy còn bao nhiêu việc phải làm nữa.”
“Anh cũng không muốn đâu, nhưng một mình anh không quyết được.”
Đức Trung nói rồi chỉ chỉ ngón tay lên trên như muốn ám chỉ điều gì, Trần Lâm liền hiểu ra, cậu nhóc không phục, khóe môi khẽ nhếch lên một đường cong, ánh mắt nhìn ra người phía xa với sự khinh ghét tột độ.
Minh Phương khẽ mỉm cười: ”Không sao, cũng chỉ là trang điểm thôi mà, không mất nhiều thời gian.”
Trần Lâm vẫn không hài lòng, cậu nhóc bĩu môi rồi bỏ ra ngoài.
Từ hôm đó, ngoài việc làm trợ lý cho Hoàng Anh, Minh Phương ngày nào cũng trang điểm cho Quỳnh Mai, nhiều lúc lại phụ giúp cô nàng việc nọ việc kia, bị hai người quay như chong chóng. Công việc tuy mệt mỏi hơn trước nhưng Quỳnh Mai đối xử với Minh Phương khá tốt, không giống với những gì Minh Phương được biết về Quỳnh Mai.
“Minh Phương này.”
“Dạ?” Minh Phương đang mải gập mấy bộ quần áo, cô nghe Quỳnh Mai gọi, liền ngẩng lên.
“Em có muốn chuyển qua đây làm trợ lý cho chị không?” Quỳnh Mai dịu giọng khẽ hỏi. Thấy Minh Phương chỉ nhìn mình mà không phản ứng gì cô lại tiếp tục nói: “Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-em-mot-doi-binh-yen/2464448/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.