Vậy nên ta không muốn tỉnh dậy, chỉ muốn sống trong giấc mơ đó.
Lục Triết chính là lợi dụng điểm này.
Ta muốn nhảy xuống nước cứu người, hắn liền “thành toàn” cho ta.
Hắn mới khuyên ta về nhà thăm phụ mẫu để thả lỏng, rồi trên đường ngầm bố trí một màn kịch, để thỏa mãn chấp niệm cứu con của ta.
Nhưng hắn không sao tưởng được, ta lại không cứu!
Ta không nhảy xuống hồ băng.
Ta không cứu Minh Châu.
Hai đứa con của hắn, đều “bị ta gián tiếp hại c.h.ế.t”, đặc biệt là đứa con trai, đứa con trai mà hắn mong đợi bấy lâu, hy vọng của Lục gia, lại bị “hủy trong tay ta”.
Lục Triết đau đớn muốn c.h.ế.t, cảm thấy mình có lỗi với tổ tông Lục gia.
Món nợ này, hắn sẽ tính với ta!
5
Lục Triệt cả đêm không về, còn ta thì một đêm không mộng, ngủ vô cùng ngon.
“Phu nhân, bên kia truyền tin rồi. Ngoại thất kia bị kích động, thương tâm quá độ, đứa bé không giữ được.”
“Đây là đơn t.h.u.ố.c do Lý đại phu kê cho nàng ta, thân thể của nàng ta cũng luôn do Lý đại phu điều dưỡng.”
Đông Nhi nói.
Ta nhìn lướt qua đơn thuốc.
Thật không ngờ, Giang My lại vô dụng đến thế, ngay cả con trai cũng không giữ nổi.
Chỉ không biết nàng ta đang đau lòng vì cái c.h.ế.t của đứa con gái, hay vì không tính toán được vinh hoa phú quý đây? Tính tới tính lui, cuối cùng thiệt người thiệt của, vở kịch này diễn đúng là “đẹp mắt” thật.
Lục Triệt chắc tức đến hộc m.á.u rồi nhỉ?
Ta khẽ cong môi cười:
“Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-duyen/4944055/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.