Trịnh Khải quyết định đưa cô cùng con tới một vùng biển để nghỉ mát. Trở về nhà với ba tấm vé máy bay trên tay, anh vui vẻ tiến vào bếp tiến lại phía cô.
-Vợ ơi.
-Gì vậy?
-Có quà cho em đấy!
Vừa nói anh vừa nhướn nhướn mày khiến cô khó hiểu. Nhược Vy đặt đũa lên thành bếp nhìn anh với đôi mắt tò mò cùng chút tinh nghịch.
-Quà gì vậy? To không?
-Em ham mê vật chất vậy sao?
-Tất nhiên, đưa em đi.
-Hôn anh đi!
Vừa nói anh vừa chỉ chỉ vào môi mình rồi nhắm mắt lại. Nhìn môi anh đang chu ra mà cô bất mãn. Đưa đũa lên gắp lấy môi anh kẹp lại khiến anh la oai oái.
-Đau chết anh rồi này.
-Có mau đưa đây không?
-Không hôn thật à?
-Không, nhanh nào.
Anh bất mãn, khuôn mặt như phải chịu ai oán ngàn năm bước lên lầu. Nhược Vy nói với theo càng khiến anh đen.
-Ơ, không đưa em à?
-Không tặng nữa.
Nhược Vy lắc đầu nhếch mép quay lại với căn bếp của mình. Quay qua quay lại cũng ra được bàn ăn. Gọi anh xuống ăn mà anh vẫn vùng vằng giận dỗi như đứa trẻ lên ba. Sau bữa ăn, cô dọn dẹp xong xuôi liền kêu con lên phòng học bài. Còn mình lại bước lên phòng tìm anh. Trịnh Khải ngồi trên giường lướt điện thoại thấy cô liền mặt nặng mày nhẹ dỗi.
-Em lên sớm vậy làm gì?
-Em lên thoa kem dưỡng tay.
Vừa nói Nhược Vy vừa tiến lại bàn trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3713043/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.