Đêm đấy, Trịnh Khải không trở về phòng. Đèn phòng làm việc thì vẫn luôn sáng đèn. Nhược Vy ở bên phòng lo lắng cho anh. Cô đi đi lại lại trong phòng, cuối cùng quyết định qua phòng làm việc của anh gõ cửa.
-Vào đi!
Nhược Vy bước vào, nhìn anh loay hoay với mớ giấy tờ trên bàn. Cô biết anh đang rất bận, điều này cũng có nghĩ bản thiết kế kia là rất quan trọng. Nhìn khay cơm ban chiều cô mang lên vẫn còn đó khiến cô nhíu mày.
-Anh có làm việc cũng giữ gìn sức khỏe chứ.
-Xin lỗi, mang xuống giúp tôi.
-Em giúp được gì cho anh không?
-Không cần đâu.
Nhược Vy khế buồn bước ra ngoài, cô xuống bếp dọn khay cơm của anh rồi pha cho anh một ly sữa ấm. Mang lên phòng, mà anh vẫn chẳng để ý đến cô. Nhược Vy đưa tới trước mặt anh ly sữa.
-Uống đi.
-Để đó, lát tôi uống.
-Anh sẽ lại không uống nữa đúng không? Anh uống đi rồi em ra ngoài.
Anh đưa mắt lên nhìn cô, Nhược Vy đưa lại ánh mắt kiên định cho anh. Trịnh Khải cuối cùng cũng chào thua, đưa tay nhận lấy uống cạn hết ly sữa. Nhược Vy khi trở về phòng cũng không thể ngủ mà trăn trọc mãi.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô đã thấy mình thiếp đi từ lúc nào trên sofa của anh.
Bước qua phòng làm việc nhưng anh đã đi từ lúc nào. Cô thở dài bước xuống làm đồ ăn sáng cho cô và con.
Tối hôm đó, đã 9 giờ tối mà mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3706950/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.