Trịnh Khải quay lại vị trí cũ, kế bên anh vẫn là các bóng hồng xinh đẹp. Anh vui vẻ đặt nụ hôn lên trán một cô gái nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía cô. Nhược Vy im lặng cúi gằm mặt, cô hít sâu bỏ tuýt thuốc vào trong túi xách. Cô muốn về nhà rồi, cảm giác ở đây không đủ không khí cho cô thở nữa. Cô vừa khuất khỏi tầm mắt, Trịnh Khải đã buông tay ra khỏi những cô gái. Anh phủi phủi chiếc áo vest của mình đứng dậy liền bị cô gái kế bên kéo lấy cánh tay.
-Cố tổng, đang vui vẻ anh lại đi đâu vậy?
-Hết hứng rồi.
-Ơ, này...
Trịnh Khải bỏ đi, anh bước ra ngoài phóng xe theo phía sau cô. Nhược Vy ban chiều vì đi chung xe với Trương Mạo mà bây giờ cô đang phải lết bộ về. Đường nơi đây vừa tối lại vừa khó bắt xe. Nhược Vy thở hắt nhìn xuống đôi cao gót của mình.
-Ngu ngốc!
Vừa đi vừa cắn nhằn số phận thì một tiếng bít còi phát lên từ phía sau. Xe Trịnh Khải tiến lên phía cô từ từ hạ cửa kính xuống.
-Lên xe đi!
-Không cần đâu...
-Lên xe!
Nhược Vy nhìn anh rồi lủi thủi đi ra ghế sau mở cửa nhưng cánh cửa đã bị khóa. Cô tiến lên một chút lắp bắp.
-Anh... anh mở cửa sau đi...
-Lên ghế trước!
Cô ngập ngừng một chút rồi mới mở cửa ngồi vào ghế phó lái. Vốn dĩ cô như vậy là vì cô biết anh không thích người khác ngồi cùng ở ghế phó lái. Ngoại trừ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3676862/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.