Nhược Vy tỉnh dậy mệt mỏi đến lả người mà nhìn gã chồng đang còn ngủ ngon lành mà cô nổi đóa.
-Anh, dậy mau!
-Ưm... sao vậy vợ yêu...
-Mau dậy, em mệt!
Trinh Khải bật cười ngồi dậy gãi gãi đầu. Trên người anh bây giờ chỉ độc nhất chiếc quần thể thao dài màu trắng. Anh nhíu mày đứng dậy bước qua phía giường cô.
-Lại nhõng nhẽo sao?
-Ưm... là do anh hết...
-Được rồi, là do anh hết. Nào, anh bế em!
Nhược Vy vui vẻ leo lên người anh. Cô dang chân kẹp chặt qua eo anh, vòng tay cũng nhanh chóng choàng qua cổ.
-Đi thôi!
Trịnh Khải phì cười hôn chụt lên môi cô rồi bước vào nhà vệ sinh. Anh đặt cô lên thềm đá hoa cương, đưa tay tìm đến bàn chải của cô. Cho một chút kem đánh răng lên đó rồi kéo cô lại tận tình đánh răng cho cô.
-Em xem có thể kiếm đâu ra một người chồng yêu thương em như anh.
-Ưm... ưm... ăn nhà nhấc... (anh là nhất!)
Trịnh Khải phì cười đưa cốc nước qua cho cô xúc miệng. Anh rửa sạch bàn chải đặt lên ống rồi lại tìm đến khăn bông thấm ẩm nước lau mặt cho cô. Anh tận tình thoa sữa rửa mặt rồi lại lau lại giúp cô một lần nữa. Nhược Vy nhìn anh tận tình với mình như vậy lại không thể kìm lòng.
-Trịnh Khải, em xin lỗi...
-Gì vậy?
Anh khó hiểu nhìn cô nhưng mà Nhược Vy lại lắc đầu.
-Không có gì, tại em chẳng giúp gì được cho anh thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-anh-loi-xin-loi/3649139/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.