Chương trước
Chương sau
ấn gọi lại cho Dương Nặc, rất lâu sau chưa có người nhấc máy, tôi đang chuẩn bị gọi lại cuộc thứ hai, thì thấy màn hình điện thoại sáng lên.

Là Dương Nặc gọi, sau khi ấn nghe, tôi nghe thấy đầu bên kia truyền tới tiếng của Dương Nặc.

- Cậu đang ở đâu? Cậu không sao chứ?

Giọng nói của Dương Nặc rất gất gáp, lòng tôi bỗng nghẹn lại, cất tiếng nói:

- Mình không sao, xin lỗi, mình đã biến mất rất lâu rồi!

Cho dù nói thế nào, chuyện nhà Dương Nặc, cũng có liên quan đến tôi, mặc dù tôi đã giết tất cả người của môn phái Kháo Sơn, nhưng áy náy trong lòng thì vẫn chưa tan đi.

- Mình không sao, có vài chuyện, có lẽ là do ý trời, lâu vậy rồi không nghe thấy tin tức về cậu, mình có chút lo lắng!

Tình cảm trong giọng nói của Dương Nặc rất chân thật, mà sau khi trải qua chuyện này, tôi cảm thấy ngữ điệu của Dương Nặc, hình như nhiều thêm một chút ổn định và trưởng thành hơn.

- Đúng rồi, người của môn phái đó, đều đã bị mình giết hết rồi, báo thù cho bác trai bác gái rồi!

Nghĩ một lát, tôi vẫn đem chuyện này nói cho Dương Nặc nghe, bởi vì như vậy, có lẽ Dương Nặc sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.

Nhưng, tôi không ngờ, ngay khi tôi nói xong, Dương Nặc lại không tỏ ra kinh ngạc, mà bình thản nói:

- Anh Mễ đã nói cho mình biết rồi, cảm ơn cậu, Nhất Lượng!

Thì ra tên Mễ Trần đó đã nói cho Dương Nặc biết, tôi nói thảo nào Dương Nặc đến một chút phản ứng cũng không có!

Sau đó, tôi hỏi Dương Nặc, bây giờ cô ta đang ở đâu?

Khiến tôi không ngờ là, Dương Nặc lại nói cô ta đang ở công ti, thì ra sau khi Dương Nặc tỉnh lại đã suy nghĩ một đêm, cuối cùng bảo lưu kết quả học tập ở trường một năm, quay về công ti nhà họ Dương tiếp quản công việc.

======== truyện Nợ Âm Khó Thoát chỉ được đăng duy nhất trên Haivuongtruyen, dịch giả: Sam Zhou, cảm ơn các bạn ===============

Bởi vì Dương Hùng chết đột ngột, cổ phần của công ti, Dương Nặc trở thành người thừa kế duy nhất, những thứ này tôi không hiểu lắm, nhưng tôi cảm thấy tất cả mọi chuyện, đối với một người con gái mà nói, chỉ e là quá nặng nhọc.

- Thế thì cậu cứ bận việc đi, đợi bao giờ mình rảnh, mình sẽ đến tìm cậu!

Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói khác, hình như là thông báo cho Dương Nặc biết sắp có một cuộc họp, nghe vậy, tôi vội vàng cất tiếng nói.

Sau khi tắt điện thoại, tôi hít sâu một hơi, chưa đến một tháng, mà những chuyện ở xung quanh tôi lại thay đổi nhiều như vậy.

Thứ gọi là thế sự bất thường, chính là những gì đang xảy ra hiện giờ!

Mở danh sách những cuộc gọi lỡ, tôi gọi cho Trúc Tẩm Ngưng một cuộc, cô ta đã tắt nguồn, sau đó tôi lại gọi cho Hoàng Tiểu Tiên, sau khi Hoàng Tiểu Tiên ấn nghe, không còn nghi ngờ gì nữa, chị ta lập tức chửi tôi té tát, hỏi tôi đã chết ở xó nào rồi?

- Này, chị sao lại tức giận như thế? Chị cũng không phải vợ em!

Mặc dù biết là Hoàng Tiểu Tiên đang quan tâm mình, nhưng tôi vẫn thấy không vui, phản bác lại một câu!

Có điều vừa nói xong, tôi cảm thấy Hoàng Tiểu Tiên hình như đã á khẩu, tôi mới ngộ ra, ông nội nó, tôi quên mất mẫu thân của Hoàng Tiểu Tiên cũng ở đó, lẽ nào vừa rồi cũng đang ở bên cạnh Hoàng Tiểu Tiên?

Nghĩ đến đây, tôi hận không thể tát cho mình một cái, đùa giỡn với con gái nhà người ta ngay trước mặt họ, nghĩ thôi cũng thấy ngượng ngùng! - Cái đó, nếu không có gì thì em cúp máy đây, em đang chuẩn bị quay về thành phố!

Thấy Hoàng Tiểu Tiên mãi không nói gì, tôi vội vàng lên tiếng, đang chuẩn bị tắt điện thoại, thì tiếng nói bực bội của Hoàng Tiểu Tiên vang lên:

- Mẹ chị gọi em đến ăn cơm, muốn đến thì đến không muốn thì thôi!

Nói xong, đã tắt luôn điện thoại đi, nhìn chiếc điện thoại trong tay, mặt mày ngơ ngác, ông nội nó, lại xảy ra chuyện gì rồi vậy? tôi cảm thấy hiện giờ hình như Hoàng Tiểu Tiên cứ giống một oán phụ thế nào ấy??

Nhưng chị ta căn bản không cho tôi cơ hội từ chối, tôi chỉ đành đi tới biệt thự của Hoàng Tiểu Tiên.

Còn về việc đã bỏ học hơn nửa tháng, đến lúc đó tôi tìm thầy hiệu trưởng nói qua một chút, có lẽ thầy ấy có thể giải quyết cho tôi!

Bắt một chiếc xe, lập tức đi tới biệt thự của Hoàng Tiểu Tiên.

Nhìn thời gian, vừa hay là buổi chiều, lúc đi vào trong biệt thự, thấy Hoàng Tiểu Tiên đang xem phim ở phòng khách, nhưng tôi không thấy bóng hình của Hoàng Lệ Diễm đâu, có lẽ đang bận rộn trong bếp.

Lúc này Hoàng Tiểu Tiên đang mặc một bộ đồ ở nhà mỏng manh xuyên thấu, một vài khung cảnh chảy máu mũi thoắt ẩn thoắt hiện, nhìn mà cả người tôi bỗng thấy nóng rực, tôi vội vã nhẩm chú Thanh Tâm.

- Chị đại của tôi ơi, chúng ta ở nhà, có thể đừng ăn mặc thế này được không?

Nhìn Hoàng Tiểu Tiên, tôi vẫn nhắc nhở một câu, nhưng chị ta lại lườm tôi một cái, lẩm bẩm:

- Em còn quản chị à, cũng không phải để cho em nhìn!

Nghe Hoàng Tiểu Tiên nói vậy, tôi thiếu chút nữa là thổ huyết, chị không cho tôi nhìn, nhưng cũng quá rõ ràng đi, tôi không nhìn cũng không được!

- Ý, có phải em đột phá rồi không?

Hoàng Tiểu Tiên hình như phát hiện ra gì đó, “ý” một tiếng, lập tức hỏi tôi, thấy bộ dạng kinh ngạc của chị ta, tôi ho khan hai tiếng, sau đó nói: - Cái đó, may mắn mà thôi!

Đối với chuyện mình có thể đột phá lên đến cảnh giới Tiên Thiên cấp chín, trong lòng tôi cảm thấy khá tự hào, Hoàng Tiểu Tiên nhìn tôi một cái, nói:

- Hứ, gớm, bao giờ lên tới cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh đi rồi hẵng tự hào!

Câu nói của Hoàng Tiểu Tiên như gáo nước lạnh, dội thẳng vào mặt khiến tôi tỉnh ra.

Đúng thật, thực lực hiện giờ của Hoàng Tiểu Tiên, đánh bại tôi là hoàn toàn có thể, tôi cười cười, gãi gãi mũi, lười đi so đo với người con gái này.

Một lúc sau, Hoàng Lệ Diễm bưng ra hai đĩa thức ăn, tôi vội vàng đứng lên chào một tiếng.

- Nhất Lượng, cháu cứ ngồi xuống, sắp sửa được ăn cơm rồi!

Thấy tôi đứng dậy, Hoàng Lệ Diễm vội vàng nói với tôi, tôi chỉ đành ngồi xuống, sau đó hỏi Hoàng Tiểu Tiên, khoảng thời gian này người của Hồ Tộc có tới làm phiền chị ta không?

Hoàng Tiểu Tiên lắc đầu, nói gần đây không thấy gì, nhưng chị ta phát hiện thành phố Qúy Dương hình như có chút loạn, xuất hiện rất nhiều tu sĩ.

Hoàng Tiểu Tiên còn nói với tôi, gần đây chị ta đã phát hiện không dưới năm trận đấu, chẳng qua là đều không quan tâm mà thôi.

Tôi nói với hoàng Tiểu Tiên chuyện này tôi đã sớm phát hiện ra rồi, cũng không biết có phải sắp có sự kiện lớn gì không, mà lại có nhiều tu sĩ tiến vào thế tục như thế.

Mà chuyện nhà họ Dương, có thể chắc chắn rằng, có liên quan đến việc tu sĩ tiến vào tràn lan khắp nhân thế.

Ăn xong cơm, tôi không vội vã rời đi, mà đi vào phòng mình, bởi vì liên tiếp đột phá đến thực lực cảnh giới Tiên Thiên cấp chín, Tang Sinh Kinh đương nhiên cũng hiện ra không ít đạo thuật.

Mở trang đầu, tôi thấy có một lá bùa, đây là bản nâng cấp của bùa Ngũ Lôi, tên gọi là bùa Lôi Đình, bùa Lôi Đình phải được vẽ vào khoảng thời gian đặc biệt, đó chính là vào lúc có sấm sét.

Bằng không lá bùa vẽ ra sẽ không còn được gọi là bùa Lôi Đình nữa, mà chẳng khác gì bùa Ngũ Lôi.

Còn chưa tu luyện, tôi đã bắt đầu kì vọng vào uy lực của lá bùa Lôi Đình rồi.

Trang tiếp theo là một đạo thuật càng thêm cao thâm, tên là ấn Minh Hỏa, tu luyện đạo thuật này, cũng cần phải ở một nơi đặc biệt, Minh Hỏa? thứ này không dễ tìm, muốn tu luyện được ấn Minh Hỏa, cần có nền móng của Minh Hỏa.

Việc này khiến tôi rất sầu não, không cần biết là bùa Lôi Đình hay ấn Minh Hỏa, đều cần có điều kiện đặc biệt thì mới có thể tu luyện, tôi thật không biết phải làm sao.

Bùa Lôi Đình còn dễ hơn chút, hôm nào trời đổ mưa sấm chớp đùng đùng, thì tôi có thể vẽ, nhưng Minh Hỏa, biết đi đâu tìm đây? Tôi buồn bã thở dài thườn thượt.

Có điều nghĩ một lát thì tạm thời cứ bỏ những chuyện này sang một bên, bởi tôi hiện tại căn bản cũng không biết đi đâu tìm Minh Hỏa.

Cuối cùng, tôi lật sang trang tiếp theo, bốn chữ lớn màu vàng kim chói mắt hiện ra, Thiên Uy pháp thân! Cái tên này nghe rất chất, nhưng tôi lại không biết Thiên Uy pháp thân cần những điều kiện gì để tu luyện, bởi vì đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy đạo thuật liên quan đến pháp thân.

Tâm trí tôi hiện tại đều bị nhấn chìm trong môn đạo thuật Thiên Uy pháp thân, bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu, một lúc sau, tôi không tự chủ được hít một hơi lạnh, bởi vì sao khi hiểu rõ hơn, tôi phát hiện Thiên Uy pháp thân, không ngờ lại khủng bố đến như vậy.

Còn về khủng bố đến mức độ nào, hiện tại tôi cũng biết phải tả làm sao, nhưng điều kiện để tu luyện Thiên Uy pháp thân, thì càng khiến người ta cạn lời.

Bởi vì theo tôi thấy, điều kiện để tu luyện Thiên Uy pháp thân,căn bản không thể làm được, thì còn tu luyện thế nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.