Trong đầu người con gái Hoàng Tiểu Tiên này toàn bã đậu à? Bây giờ là tình hình nào rồi mà chị ta còn không hiểu rõ, chị ta cứ không nói gì thì không phải xong rồi sao?
Lại cứ phải nói hai câu chọc ngoáy hai tên kia, tại sao không để ý xem bây giờ thế cục đang như thế nào?
- Hố hố hố, công chúa thật vui tính, nhưng thật không may khi phải nói với người, cho dù công chúa có nói những lời này, thì cũng chỉ khiến chúng thần đẩy nhanh tiến độ hơn, như vậy, người sẽ chết nhanh hơn!
Tôi không thể ngờ tới là, kẻ nói câu này lại ngạo mạn đến thế, nghe thấy lời nói đằng đằng sát khí của Hoàng Tiểu Tiên, lại không hề để tâm.
Có điều khi nghe thấy câu này, tôi thót cả tim, những người đó, đến để giết Hoàng Tiểu Tiên sao? Chứ không sao lại nói những lời như vậy?
Khoảng thời gian này tâm trạng của Hoàng Tiểu Tiên cứ như treo trên mây, lẽ nào là do sớm đã biết sẽ xảy ra chuyện như thế này sao? Cho nên ngày nào cũng cảnh giác cao độ?
Không cần biết là tôi đoán đúng hay không, còn chuyện Hoàng Tiểu Tiên đang gặp nguy hiểm là sự thật, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng, bởi nếu Hoàng Tiểu Tiên gặp nguy hiểm, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn.
Đối diện với tình hình trước mắt, tôi hiểu rõ, xảy ra xô xát là không thể tránh khỏi, nhưng điều tôi quan tâm lại là, tôi và Hoàng Tiểu Tiên có thể thoát ra khỏi vòng vây của bọn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075430/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.