Nói chính xác là, khi tôi và Phá Quân chiến đấu với nhau, không ai bị thương cả, chỉ tiêu hao đi rất nhiều năng lượng ở trong người, Phá Quân cũng vậy, hắn chỉ bị hút cạn năng lượng.
Năng lượng trong người hắn đã bị Thị hút sạch, đối với một kẻ chuyên đi hút năng lượng của người khác như hắn, đây là một đả kích rất lớn.
Thời gian một tiếng rất nhanh đã trôi qua, khi tôi mở mắt ra, liền nhìn về phía võ đài, Cự Mông đứng ở giữa, hai mắt khép hờ, lúc nào cũng trong trạng thái tràn đầy tinh lực.
Tôi quay đầu sang nhìn Phá Quân, phát hiện hắn vẫn thẫn thờ như cũ, hình như còn chưa định thần lại được sau khi bị thất bại.
Việc này cũng nằm trong dự liệu của tôi, con người hắn tự cao tự đại, nếu đả kích vừa rồi mà nhằm vào tôi, có lẽ tôi rất nhanh đã ngộ ra đạo lý.
Nhưng đối với một người kiêu ngạo như Phá Quân, có lẽ còn cần một khoảng thời gian.
Trúc Tuấn công bố đã tới lúc khiêu chiến người thủ lôi, nhưng lại không có ai bước lên trên võ đài.
Phá Quân kia có lẽ đã mất đi ý chí chiến đấu, cuối cùng, Trúc Tuấn tuyên bố, tôi và Cự Mông là hai người có điểm số cao nhất.
Tiếp theo đây, tôi và Cự Mông phải chiến cuộc chiến cuối cùng, quyết định xem ai là người thắng cuộc, sẽ trở thành rể hiền của chủ gia Cửu Lê.
tôi nhìn Cự Mông, thắng được hắn, tôi có thể giúp được Trúc Tẩm Ngưng, đưa cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075406/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.