Lão Doãn khẽ cười nhạt, sau đó nói:
- Anh còn nhớ anh còn để ở chỗ tôi một viên trân châu huyết sát không? Nếu độ khí âm sát trên viên trâu châu vào trong Tiên Thiên Linh Bảo Châu, chế luyện thành pháp khí mà anh muốn, còn cả cuốn sách cổ kia, những phù văn trên đó, cũng là bảo bối không tồi, nếu có thể dung nhập phù văn vào trong vũ khí, sẽ là vũ khí tuyệt vời!
Sau khi nói xong, lão Doãn nhìn tôi, sau đó giơ tay, lấy trân châu huyết sát ra, rõ ràng là đang chờ đợi câu trả lời của tôi.
Nhìn trân châu huyết sát, còn cả Tiên Thiên Linh Bảo Châu, lòng tôi bỗng rối mù, dùng trân châu huyết sát chế luyện vũ khí? Vậy đây chẳng là phải vũ khí chế luyện bằng tà môn ngoại đạo sao?
Tôi nhìn Lão Doãn, nói suy nghĩ của mình ra.
Khóe miệng lão Doãn xuất hiện nụ cười không vui, nhàn nhạt nói.
- Nhóc con, anh cảm thấy, thế nào được gọi là chính? Thế nào được gọi là tà?
Tôi ngây người, không nghĩ rằng lão Doãn sẽ đột nhiên hỏi mình câu này, kế đó, tôi phát hiện trong đầu mình cũng chẳng có khái niệm cụ thể rõ ràng.
Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi bèn lên tiếng:
- Chính, không phải là dùng đạo thuật để cứu người, chém giết những đạo tu tà ma không chân chính sao ạ? Còn tà, chính là những kẻ chỉ biết hại người, để đạt được mục đích của bản thân, chính là tà tu!
Nhưng tôi vừa nói xong, lão Doãn đã lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075335/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.