Tôi và Mễ Trần nhìn nhau một cái, cả hai cùng cười, đúng như Mễ Trần nói, chúng tôi đều có suy nghĩ giống nhau.
Nếu đã quyết định sẽ mở quan, vậy ít nhiều cũng phải chuẩn bị trước, Mễ Trần nói, để anh ta mở quan, tôi ở đằng sau phải chuẩn bị sẵn sàng, để phòng xảy ra bất chắc.
Tôi gật đầu, trong tay đã cầm sẵn hai lá bùa, Mễ Trần cũng móc từ trong người ra một cái xẻng gấp, đi tới trước quan tài.
Mễ Trần lại nhìn tôi, tôi gật đầu ra hiệu đã sẵn sàng, Mễ Trần đâm xẻng xuống một vết nứt trên quan tài.
Giây tiếp theo, tay Mễ Trần ra sức, kẹt kẹt một tiếng, nắp quan tài đã bị Mễ Trần nhấc lên, khi nắp quan tài bị nhấc ra ngoài, thân hình Mễ Trần cũng vội vã lui ra sau.
Tôi đã sớm chuẩn bị sẵn, nhưng khi nắp quan tài bật ra, tôi lại phát hiện trong quan tài không có gì bất thường, điều này khiến tôi hơi ngờ vực.
Lông mày Mễ Trần cũng nhíu chặt, sau khi nhìn tôi một cái, Mễ Trần đi tới gần quan tài, tôi theo sau lưng anh ta, cùng đi về phía trước.
Khi tôi và Mễ Trần nhìn vào trong quan tài, lại phát hiện trong quan tài trống rỗng? Trong đó cái gì cũng không có? Điều này khiến chúng tôi hơi khó hiểu, ai lại rảnh rỗi tới mức đặt mấy cỗ quan tài trống vào một nơi như thế này chứ?
Hoặc là nói, thứ ở trong quan tài đã chui ra ngoài?
- Chuyện này anh thấy thế nào?
Nhìn Mễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075294/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.