Khi cánh cửa mở ra, một luồng khí bỗng thổi thẳng vào mặt tôi, khiến lông mao toàn thân tôi lập tức dựng đứng cả lên.
Luồng khí này rất kỳ lạ, có cảm giác không thể miêu tả bằng lời.
Quan trọng nhất là, trước mặt tôi một mảng đen sì tĩnh mịch, không chút tia sáng.
- Đi vào đi!
Đột nhiên, sau lưng truyền đến tiếng nói của Tần Liễu Thanh, tôi hít sâu một hơi, chầm chậm nhấc chân tiến vào nơi tối đen như mực trước mắt.
Khi tôi đi vào trong cánh cửa, sau lưng bỗng truyền đến một tiếng vang cực lớn, tôi vội vàng quay đầu lại nhìn, phát hiện cửa đồng đã hoàn toàn đóng chặt.
Tôi bị bóng đen bao trùm vào giữa, không chút tia sáng, giơ tay ra cũng không nhìn thấy năm đầu ngón tay.
Linh khí trong người mau chóng vận hành, lúc nào cũng trong tình trạng cảnh giác cao độ, cảm ứng động tĩnh tứ phía, nhưng rất lâu sau, tôi vẫn không cảm thấy xung quanh mình có thứ gì đặc biệt.
Chỉ có duy nhất tiếng thở của tôi, càng lúc càng trở lên rõ ràng, trong tay tôi nắm chặt bùa Liệt Hỏa, miệng lầm bầm câu chú, bùa Liệt Hỏa bay lên, bốc cháy, ánh sáng của ngọn lửa bùng lên, trước mắt tôi cũng đã sáng rực.
Khi tôi nhìn thấy những gì trước mặt, cả người bị dọa đứng tim, dưới chân tôi, không ngờ lại trống rỗng, cái gì cũng không có.
Trước mặt tôi vẫn không có bất kỳ thứ gì, tôi đang đứng ở đâu? Bên dưới trống không? Tại sao tôi không ngã xuống?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075231/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.