Điều này khiến lòng tôi hơi ngây ra, phản ứng của Dương Hùng khiến tôi biết được, ngọc bội này rất quan trọng đối với ông ấy.
Tôi không có chút giấu giếm, lấy ngọc bội song ngư ra, sau đó nhàn nhạt nói với Dương Hùng.
- Lần này suýt nữa thì bác rơi vào cửa tử, chính là vì đã bị thứ này làm hại, bác nghĩ kỹ xem, thứ này thật sự rất quan trọng sao?
Nhìn Dương Hùng trước mắt, tôi cũng chú ý đến biểu cảm thay đổi trên mặt ông ấy, quả nhiên, khi tôi vừa nói xong, tôi nhìn trong đáy mắt ông ấy xuất hiện chút do dự.
Tôi không nói gì, mà im lặng chờ đợi câu trả lời của Dương Hùng.
Rất lâu sau, Dương Hùng mới cất tiếng:
- Người anh em, thứ này là bác dùng tính mạng của mình để đem ra ngoài, bây giờ kêu bác từ bỏ nó, có chút không can tâm.
Tiếng nói của Dương Hùng rất kiên quyết, trong thời gian cực ngắn, cho dù là biết thứ này gây hại đến tính mạng của mình, Dương Hùng lại vẫn còn có thể đưa ra quyết định nhanh đến như vậy.
Cho dù bất bình thường, cũng không từ bỏ ngọc bội song ngư.
Nghe vậy tôi cười nhẹ, trực tiếp đặt ngọc bội đến bên cạnh Dương Hùng, tiếp đó, tiếng nói run rẩy của ông ấy lại vang lên.
- hơn nữa, bây giờ bác gặp được cháu rồi, thì càng không có lý do gì để vứt bỏ nó.
Nói đến đây, khóe miệng Dương Hùng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, đây là nụ cười tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075098/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.