Tôi thấp giọng nói, vừa lên đến tầng ba, tôi đã cảm nhận được một luồng tà khí truyền ra từ trong căn phòng ấy, hơn nữa còn không phải là âm khí bình thường, hình như là phát ra từ trên một thứ đồ nào đó.
Cho nên tôi mới nói một câu như thế.
- Cậu nhóc, không được nói như vậy, căn nhà này của nhà bác trước nay chưa từng xảy ra chuyện gì.
Nghe thấy tôi nói vậy, mẹ của Dương Nặc lại có chút không vui.
Trực tiếp cất tiếng nói tôi, tôi im lặng không nói gì, đưa tay đẩy cửa, đi vào trong phòng.
Khi cửa phòng mở ra, một luồng khí lạnh cũng ngay lập tức xòa vào lòng tôi.
Tiếp đó, khi tôi đưa mắt nhìn lên đầu giường, linh khí trong người tôi ngay lập tức được vận chuyển, tôi hô lên với hai mẹ con Dương Nặc.
- Hai người ra ngoài trước đi.
Bởi vì hiện tại tôi đã ở cảnh giới Trúc Cơ, cho nên lúc bình thường gặp phải những thứ không sạch sẽ, linh khí trong người sẽ tự động vận chuyển lên mắt, tự động mở thiên nhãn.
Mà hiện tại, tôi nhìn thấy trên đầu giường, có một đứa trẻ toàn thân xanh ngắt đang ôm chặt lấy đầu của một người đàn ông trung niên, nói chính xác hơn, là đang ghì chặt cổ của người đàn ông, thậm chí thứ này còn đang không ngừng hút dương khí từ trong miệng của người đàn ông, hút dương khí của người đàn ông vào trong cơ thể của mình.
Khi tôi mở cửa ra, đứa trẻ cũng quay ngoắt đầu lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075093/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.