Nhìn Chu Đào trước mặt, cậu ta vừa bị Hạ Mạch đánh trọng thương, bây giờ hình như đã hồi phục.
Còn đối với trận chiến bên kia, tôi gần như không thể thò tay vào, mà Chu Đào này cũng không phải là không có tác dụng gì, ít nhất thì tôi cảm nhận được, Chu Đào trong lòng Chu Tư Mộng, có một vị trí rất quan trọng.
Thấy tôi xông tới, khóe miệng Chu Đào nhếch lên thành một nụ cười nham hiểm, tiếp đó khí âm sát trong lòng bàn tay cậu ta dao động, trực tiếp phóng về phía tôi.
Đồng tử tôi co lại, cảm thấy Chu Đào mặc dù đã mau chóng hồi phục thương thế, nhưng thực lực đã không còn khủng bố như lúc trước.
Mà thực lực khủng bố lúc trước của Chu Đào, rõ ràng là do Chu Tư Mộng khống chế đại trận, cưỡng ép lên người cậu ta, nhưng hiện tại chưa nói đến việc đại trận đã bị phá, mà Chu Tư Mộng chỉ sợ cũng không có tâm tình mà để ý tới Chu Đào nữa.
Tôi hừ lạnh một tiếng, công kích trong tay cũng lập tức đập vào với nhau cùng Chu Đào, hai luồng sức mạnh không giống nhau va vào nhau trên không.
Thân hình của tôi và Chu Đào đều không ngừng lùi ra sau, tôi vội vàng vận chuyển linh khí trong khí hải của mình, sau đó đẩy luồng sức mạnh phản kích trên người mình ra.
Sắc mặt Chu Đào phía đối diện cũng có chút khó coi, rõ ràng đã không còn mạnh như trước, cậu ta cũng không còn vẻ ung dung tự đắc như khi nãy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075083/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.