Đợi khi tôi mở mắt ra, đã nhìn thấy Hạ Mạch cách mình không xa, tôi vừa mở mắt, Hạ Mạch cũng mở mắt theo.
- Sao rồi?
Nhìn tôi, Hạ Mạch hỏi.
Tôi gật đầu, đứng dậy:
- Tốt hơn nhiều rồi.
Có sự trợ giúp của ba viên Linh Khí Đan Hạ Mạch đưa, thương thế trên người gần như đã được trị khỏi, Hạ Mạch cũng đứng dậy, nói cũng đến lúc phải đi ăn rồi, chúng tôi bèn cùng nhau ra khỏi khách sạn.
Sau khi ăn xong, tôi và Hạ Mạch lại quay về khách sạn, sau đó Hạ Mạch cũng hỏi tôi:
- Chuyện này anh đã biết được những gì?
Tôi im lặng một lúc, tiếp đó đem những tình hình mình biết kể hết lại toàn bộ cho Hạ Mạch nghe, nghe tôi nói xong nhiều như vậy, sắc mặt Hạ Mạch cũng trở lên nặng nề.
- chỉ trong vòng mười năm có thể nuôi thành một quỷ vương? Kẻ đứng sau chỉ sợ không đơn giản, hơn nữa mặc dù lệ quỷ này vẫn chưa biến thành quỷ vương, nhưng lại khó đối phó hơn cả quỷ vương.
Tiếng nói thấp trầm của Hạ Mạch truyền đến, lòng tôi khẽ ngưng lại, sau đó hỏi cô ấy nói vậy là có ý gì? Hạ Mạch nhìn tôi, sau đó cất lời:
- Anh không phát hiện lệ quỷ kia có thể hành động tự do trong cả tòa ký túc sao? Hơn nữa chỉ cần ả không hiện thân, chúng ta sẽ không phát hiện được dấu vết của ả.
Nghe vậy tôi vội vàng gật đầu, hỏi Hạ Mạch vì sao lại như thế? Theo lý mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075076/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.