Nhìn thấy gương mặt hung dữ của Chu Đào, lòng tôi hơi trùng xuống, cảm giác cậu ta có gì đó bất thường, tôi bèn lên tiếng, hỏi:
- Sao thế? Lẽ nào cậu chết oan như vậy mà cũng can tâm sao?
Sau khi nói xong, tôi nhìn trân trân biểu cảm trên mặt Chu Đào, còn cả cảm xúc đang hỗn độn trong đôi mắt của cậu ta, sau đó cậu ta lập tức lạnh giọng nói:
- Hừ, chuyện của tôi, không cần cậu quan tâm, tốt nhất cậu đừng tham gia nhiều vào chuyện của người khác, bạn học với nhau, đừng trách tôi không nhắc cậu, đến lúc đó mất oan tính mạng của mình, hối hận cũng đã không kịp.
Nghe thấy lời nói của Chu Đào, mà tôi cũng cười thầm trong lòng, xem ra mọi chuyện đã rõ, Chu Đào hình như đang cố ý dọa tôi, cậu ta không muốn tôi thò tay vào chuyện này.
Mà cậu ta là một người bị hại, rõ ràng đối với chuyện này có biết gì đó, bằng không làm sao lại có biểu hiện như thế này.
Trên mặt tôi treo một nụ cười lạnh, hỏi Chu Đào phía đối diện:
- Sao thế? Sợ chị cậu bị đánh hồn siêu phách lạc à?
Khi tiếng tôi vang lên, tôi nhìn thấy trên người Chu Đào, không ngờ đang từ từ toát ra rất nhiều khí âm sát màu đen, nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi, trong đôi mắt, ẩn chứa một ánh nhìn hung ác.
- Tôi nói người chết không chỉ có mình tôi, tại sao cậu lại chọn tôi để gọi hồn, hóa ra cậu đã biết, nếu đã vậy, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075071/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.