Hiện tại trong lòng tôi chỉ toàn là vấn đề trên người Ngô Vân, dấu tay kia không phải đã bị tôi xử lý rồi sao? Tại sao lại quay trở về tình trạng như lúc trước?
Lòng tôi kinh hãi không thôi, về đến cửa phòng, tôi lập tức đưa mắt nhìn lá bùa trên cửa, phát hiện lá bùa không có chút tổn hại nào, đây rõ ràng là dấu vết không có thứ gì đi vào qua.
Tôi trực tiếp gõ cửa, Ngô Vân lập tức chạy ra mở cửa, mà khi tôi nhìn thấy Ngô Vân, trái tim tôi cũng nhói một cái.
Chính xác giống như lời Ngô Vân nói, dấu tay máu trên người cậu ta lại quay trở về trạng thái như cũ, trên cổ của cậu ta, dấu tay đỏ như máu rõ nét đập thẳng vào mắt tôi.
Bên trong dường như có rất nhiều máu tươi màu đen, mà quan trọng nhất là, tôi cảm nhận được sắc mắt của Ngô Vân đều đã trắng bệch hơn rất nhiều.
Phát hiện này không phải chuyện hay ho gì, chứng minh trên người Ngô Vân lại xảy ra chuyện, hơn nữa còn là do dấu tay máu kia đang làm càn.
Vừa nhìn thấy tôi, Ngô Vân đã nhào tới kéo kéo tay tôi.
- Nhất Lượng, trời đất ơi, cậu phải cứu mình, con mẹ nó mình còn chưa thử qua cảm giác trở thành đàn ông! Không muốn chết như thế này đâu!
Ngô Vân khóc thút thít nói, tôi không biết nói gì, đã đến nước này rồi, mà cậu ta vẫn còn tâm tư nói những lời như thế.
Tôi vội vàng an ủi Ngô Vân, nói tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075055/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.