Tiếng nói này như một ngòi nổ, trực tiếp nổ tung đầu tôi, bởi vì ngay từ đầu, tôi đều cho rằng kẻ mặc áo dài đen này là Phó Sinh Hạo.
Nhưng hiện tại, nghe thấy giọng nói quen thuộc này, trong một khoảng thời gian ngắn tôi vẫn không kịp phản ứng lại được.
Mắt nhìn chằm chằm vào thân hình đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, lòng tôi có chút kinh hãi, sau đó hô lên:
- Lão Thi Tượng, không ngờ lại là ông?
- Hô hô hô, sao vậy, không ngờ tới đúng không nhãi con?
Tiếng cười lạnh lẽo vang vọng khắp không gian, mà lúc này tôi đã xác nhận được phán đoán của mình, ánh mắt lạnh lùng kia quen thuộc đến vậy, chính xác là Lão Thi Tượng hồi còn ở trong thôn.
Có điều nhìn thấy ông ta vẫn còn sống, lòng tôi dâng lên một nỗi niềm hưng phấn, tôi gần như đến nghĩ cũng không thèm nghĩ, trực tiếp gặt hỏi Lão Thi Tượng:
- Lão Thi Tượng, thôn chúng tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ông có biết bố tôi đang ở đâu hay không?
Đối với câu hỏi của tôi, Lão Thi Tượng càng thêm kiêu ngạo, cười lớn hơn, tiếng nói u ám vang lên:
- Muốn biết à? xuống địa phủ hỏi bố mày không phải biết rồi sao?
Câu trả lời của Lão Thi Tượng khiến lòng tôi lộp bộp một tiếng, không thể nào, tên khốn này nhất định cố ý nói như thế, không đợi tôi nghĩ nhiều, tôi đã nhìn thấy một bàn tay đen sì của Lão Thi Tượng trực tiếp đập mạnh xuống người tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3075001/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.