Chương trước
Chương sau
Cảm nhận được tình hình này, cả người tôi vui sướng không thôi, đây là linh khí thiên địa sao?

Đây chính là bước đầu tiên để tiến vào con đường tu đạo? Tôi vô cùng hưng phấn bắt đầu đi cảm thụ luồng không khí xung quanh mình, cảm giác này không phải sung sướng bình thường.

Tôi có thể cảm nhận được năng lượng bao hàm trong không khí, đồng thời còn cảm giác được những tia linh khí, chúng uốn éo bao vây quanh người tôi, không ngừng bay lượn tự do, mà những gì mà tôi phải làm tiếp theo đây, là dẫn dụ chúng chui vào trong cơ thể mình.

Nhưng việc này cũng có chút khó khăn, bởi vì tôi cần phải có một phương pháp hít thở, có thứ này, tôi mới có thể vận dụng phương pháp hít thở mà dẫn linh khí thiên địa vào trong cơ thể mình.

Mở to mắt, cảm giác đó lập tức tan biến đi sạch sẽ, tôi thở dài một hơi, lẽ nào, thực sự phải vào cục số chín sao?

Bởi vì Mễ Trần nói với tôi, chỉ cần tôi tham gia vào cục số chín, vậy thì có thể sử dụng phương pháp hít thở của cục số chín, bằng không, anh ta cũng chẳng có cách nào đưa cho tôi phương pháp hít thở.

Nghĩ một lát, tôi dứt khoát đặt nỗi lo lắng trong lòng xuống, tiếp tục nhắm mắt cảm ứng linh khí thiên địa xung quanh, chính vào lúc này, tôi đột nhiên cảm thấy cổ tay mình hơi nóng, giống như có thứ gì đó chui vào.

Linh khí thiên địa?

Tôi giật thót mình một cái, lính khí thiên địa chui vào trong cổ tay tôi? Ngay lập tức tôi nghĩ đến dấu vết trên cổ tay mình, lẽ nào là tác động của vết tích ấy?

Đầu tôi lóe lên suy nghĩ này, lập tức, từng luồng năng lượng nóng rực không ngừng truyền đi từ trong cổ tay, sau đó men theo cánh tay, tăng tốc di chuyển khắp cơ thể, từ từ đi lên bả vai, chui lên đầu.

Tôi khó hiểu, thứ này làm sao còn chui vào trong đầu tôi nữa? Ông nội nó, thế này không biết có khiến não tôi bị bệnh gì không nữa?

Không đợi tôi nghĩ nhiều, lập tức có một luồng nhiệt lượng tan ra trong đầu tôi, sau đó một đoạn thông tin trực tiếp hiện lên trong đầu.

- Nhân chi nhất khí, quan triệt thông thể....

Thuận theo thời khắc nội dung đoạn thông tin ấy xuất hiện, tôi kinh ngạc nói không thành lời, bởi vì tôi phát hiện, nội dung trong đó không ngờ lại là pháp môn chỉ dẫn tôi làm thế làm để hít linh khí thiên địa xung quanh?

Đây là phương pháp hít thở?

Nhưng phương pháp hít thở này đến từ đâu? Niềm vui mừng đột nhiên mà tới khiến cả người tôi chấn kinh nói không nên lời, dấu vết trên cổ tay? Lẽ nào, đây cũng là thứ ông nội để lại cho tôi sao?

Tiếp đó, tôi phát hiện ra một vấn đề, những thứ ở trong đầu tôi, cứ giống như một cuốn sách, nhưng hiện tại, tôi lại không thể xem hết toàn bộ cuốn sách ấy.

Những nội dung có thể xem được cực kỳ có hạn, nhưng tôi có thể biết tên của cuốn sách này là gì, tang sinh kinh.

Không sai, tên này nghe có vẻ kỳ lạ, tang sinh kinh? Phương pháp hít thở bình thường, làm sao lại được gọi là tang sinh kinh chứ? Tôi thực sự có chút khó hiểu, tuy nhiên hiện tại cũng không phải là lúc để tôi đi nghĩ những điều này.

Tôi bắt đầu để cho bản thân bình tĩnh trở lại, sau đó dựa vào phương pháp hít thở trong sách, đi cảm ứng linh khí thiên địa xung quanh, đem những thứ đó dẫn vào trong cơ thể, như vậy mới được coi là tu luyện.

Dựa vào những ghi chép về phương pháp hít thở trong cuốn sách, ấn kết trong tay tôi bắt đầu biến đổi, sau đó liền cảm nhận được linh khí thiên địa xung quanh người mình bắt đầu ngưng tụ lại.

Tôi mừng thầm trong lòng, quả nhiên hữu dụng, dựa theo phương pháp hít thở này, tôi phát hiện lỗ chân lông toàn thân gần như đều mở to ra cùng một lúc, những linh khí kia cũng vội vàng chui qua lỗ chân lông, đi vào trong cơ thể.

Khi linh khí đi vào trong người, tôi cảm nhận được thứ gọi là kinh lạc* trong cơ thể mình, nếu như lấy ví dụ linh khí là nước, vậy thì kinh lạc trong cơ thể chính là ống nước, mà còn có một thứ quan trọng nhất, đó là bể chứa nước.

Cũng chính là thứ gọi là khí hải* được nói đến trong phương pháp hít thở, khí hải nằm dưới rốn ba tấc*, hay còn có tên là đan điền, mà việc bây giờ tôi phải làm, chính là đem lính khí thiên địa, hít vào trong cơ thể, thuận theo con đường di chuyển của kinh lạc, sau đó ngưng tụ vào trong khí hải.

Tôi khống chế linh khí thiên địa, không ngừng di chuyển về phía bụng dưới của mình, khi linh khí đã đi đến nơi tận cùng, tôi bắt đầu cảm thấy có trở ngại.

Trở ngại này cũng không quá lớn, tôi vận dụng linh khí công kích một lát, cũng phá vỡ được trở ngại ấy, mà tôi cũng đã nhìn thấy khí hải trong truyền thuyết.

Bên trong đó là một nơi tối đen như mực, thứ gì cũng không có, mà khi linh khí thiên địa đi vào trong khí hải, tôi lập tức cảm nhận được trong khí hải của mình, có một luồng ánh sáng yếu ớt.

Đây chính là linh khí thiên địa được ngưng tụ trong khí hải, mà tôi cũng không chần chừ, không ngừng hít lấy hít để linh khí xung quanh, sau đó ngưng tụ vào trong khí hải, luồng ánh sáng kia càng lúc càng trở lên mạnh mẽ hơn.

"Cộc cộc cộc!"

Đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, trực tiếp cắt ngang công cuộc tu luyện của tôi, trong lúc bị cắt ngang, những linh khí thiên địa đang không ngừng chui vào trong cơ thể kia đột nhiên dừng lại, biến mất.

Tôi cảm thấy ngực mình có chút tưng tức, mắt mở lớn, lông mày nhíu chặt, lúc này cũng chưa thể gọi là đã đi vào trạng thái tu luyện, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự tồn tại của linh khí thiên địa trong khí hải của mình, mà sau khi thở hắt ra một hơi, tôi lúc này mới đứng dậy ra mở cửa.

Bên ngoài là Mễ Trần, anh ta nhíu chặt mày nhìn tôi, hỏi tôi tại sao bây giờ mới ra mở cửa? Tôi nhìn thấy trong tay Mễ Trần đang bưng đồ ăn sáng, không biết từ lúc nào, đã qua cả một đêm?

Tôi ở trong trạng thái tu luyện, hoàn toàn không có khái niệm về thời gian, mới đó đã bao lâu chứ? Tôi vội vàng cười cười, nói một câu xin lỗi.

Nhưng lúc này, đôi mắt của Mễ Trần lại dính chặt lên người tôi, đáy mắt toát lên vẻ kinh ngạc đến mức mãi chưa nói được câu nào.

- Cậu, cậu dẫn được linh khí vào trong cơ thể rồi?

Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của Mễ Trần, miệng còn hơi há ra, tôi cũng gật gật đầu, lên tiếng:

- Đêm qua, hình như chú ý một tý đã dẫn được khí vào trong cơ thể rồi.

- Thằng nhóc cậu, cậu nói cho tôi biết, cậu tiếp xúc với tu luyện bao lâu rồi? Không phải cậu nói mới chưa đến một tháng sao?

Mễ Trần kinh ngạc, dồn dập hỏi tôi, tôi gật đầu, vội vàng nói chính xác vẫn chưa đến một tháng.

Lúc tôi còn ở quê, Hạ Mạch có nói qua với tôi chuyện tu luyện, sau đó đưa cho tôi pháp môn cảm ứng linh khí thiên địa, tôi mới bắt đầu thử tiếp xúc với thế giới này.

- Con mẹ nó, cậu biết không, tôi phải dùng đến đúng nửa năm, mới có thể cảm nhận được linh khí thiên địa.

Mễ Trần mặt mày chấn kinh nhìn tôi, sau đó la lớn.

Tôi ngây người, lúc đầu tôi cứ nghĩ tôi phải dùng đến một tháng là đã quá lâu rồi, nhưng không ngờ Mễ Trần lại nói, anh ta phải dùng đến cả nửa năm?

Có điều tôi cảm thấy có lẽ do tôi đã lớn thế này rồi, cũng dễ dàng hiểu được ý nghĩa trong pháp môn ấy, Mễ Trần có lẽ từ rất nhỏ đã bắt đầu tu luyện rồi.

- Không đúng, chẳng phải cậu đã từng nói qua với tôi, cậu không có phương pháp hít thở mới đúng, cậu làm thế nào dẫn dụ linh khí vào trong cơ thể?

Mễ Trần nhìn tôi, lại lần nữa nói ra nghi hoặc trong lòng, không sai, đúng là lúc trước tôi đã nói như thế với anh ta, vì thế anh ta mới khuyên tôi tham gia vào cục số chín.

Nhưng hiện tại, tôi vội vàng xoa xoa mũi, nói lúc trước tôi cũng không biết, ai mà biết lúc còn bé ông nội dạy tôi một khúc đồng dao, tối qua lúc đang cảm ứng linh khí thiên địa, tôi bèn thử xem thế nào, chẳng ngờ lại là phương pháp hít thở dẫn linh khí vào trong cơ thể.

Đối với lời giải thích của tôi, Mễ Trần rõ ràng có chút không tin, nhưng Mễ Trần cũng không hỏi thêm gì, mà đặt đồ ăn lên trên bàn.

- Thôi được rồi, ăn đi đã!

Thấy vậy tôi cũng vội vàng tiến đến cạnh bàn, tu luyện cũng rất phí thể lực, tôi cảm thấy bụng mình đã đói cồn cào, lúc ăn cơm, Mễ Trần cứ mãi lên tiếng hỏi tôi, có hứng thú tham gia vào cục số chín hay không.

Bây giờ tôi hoàn toàn đã có đủ tư cách, chỉ cần thông qua một lượt kiểm tra của cục số chín, là có thể được vào cục số chín, vì dân phục vụ.

Tôi nghĩ một lát, nói chuyện này tôi phải suy nghĩ cẩn thận, không thể quyết định qua loa, xem ra Mễ Trần cũng đoán được ý của tôi, tiếp đó cười cười nói:

- Vốn dĩ thằng nhóc cậu rất hợp khẩu vị của tôi, có điều nếu cậu không có ý muốn tham gia, tôi cũng không cưỡng ép, nhưng nếu có chuyện gì có thể giúp cậu, tôi nhất định sẽ giúp, tối nay đem cậu đi mở mang tầm mắt, có một vài thứ, khi đã bước vào con đường tu luyện, nhất định phải hiểu rõ.

Tôi hơi ngây ra, không hiểu Mễ Trần có ý gì, cũng không biết anh ta muốn đem tôi đi xem những gì, nhưng trong lòng tôi vẫn không tự chủ được mà bắt đầu kỳ vọng.

Chú thích* (chap này có một vài từ khá khó hiểu, mọi người nhớ kỹ để về sau, lúc đọc không bị khó chịu nhé, sau chap này toàn từ chuyên môn khó dễ sợ lun hà )

Kinh lạc: trong đông y, Kinh Lạc là con đường dẫn truyền dinh dưỡng các tạng phủ, tế bào trong cơ thể, kết nối trên - dưới, trong - ngoài tạo thành một thể thống nhất. Kinh là kinh mạch, Lạc là lạc mạch ( hay còn gọi là mạch máu).

Khí hải: Huyệt Khí Hải ( biển của khí) là một trong 36 đại huyệt trên cơ thể con người. Khí Hải nằm trên mạch Nhâm . Đôi khi người ta thường lấy tên là Đan Điền vì nó là một phần của vùng hạ Đan Điền.

Tấc: đơn vị đo chiều dài của Trung Quốc, 1 tấc bằng 3.3cm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.