Nhìn thấy tin nhắn Đàm Bằng gửi cho mình, lông mày tôi theo bản năng bỗng nhíu chặt lại, thằng cha này lúc còn đi học rất thích trêu ghẹo người khác.
Tôi vội vàng gửi đi một tin nhắn, nói tôi nghiêm túc, tôi đang ở Qúy Dương, bảo cậu ta đừng trêu vớ vẩn.
Tôi vừa gửi đi, Đàm Bằng lại gửi tới một tin nhắn nữa.
"Ai trêu cậu, là thật, đãi ngộ cũng không tồi, hai trăm tệ một ngày, ca đêm ba trăm, làm tạm thời hoặc lâu dài đều được, hơn nữa vừa hay địa chỉ cũng ở Qúy Dương, nếu cậu có hứng thú thì mình sẽ đưa cho cậu phương thức liên lạc, đừng nói anh em không giúp cậu."
Tôi vừa nhìn thấy đãi ngộ, con mẹ nó đúng là không tồi thật, tôi hỏi Đàm Bằng chỗ đó ở đâu? Đàm Bằng lập tức gửi địa chỉ cho tôi, dặn tôi cứ đi tìm một người được gọi là ông già Tôn là được.
"Đúng rồi, đi đến đó nhất định đừng nhắc đến tên của mình, lần trước mình đến phỏng vấn đã cãi nhau với ông ta một trận, nếu như cậu nhắc đến mình, bảo đảm ông ta sẽ không nhận cậu đâu."
Lúc này, tôi nhìn thấy Đàm Bằng lại gửi thêm một tin nhắn khác đến, tôi lập tức cười cười, nhắn:
"Thằng nhóc cậu cũng có lúc chịu thiệt cơ à, đúng rồi, cậu cũng ở Qúy Dương à? có thời gian cùng đi ăn bữa cơm?"
Sau khi tốt nghiệp cũng hơn nửa tháng không gặp nhau rồi, mà cả ba năm cấp ba, tôi cũng chỉ có quan hệ tốt với mình cậu ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-am-kho-thoat/3074908/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.