'Cạch'Nó mở cửa nhẹ nhàng đi ra ngoài gặp Zen đang chuẩn bị đi vào
-" Người còn đau không ạ?"
Nó lắc đầu
-" Đỡ rồi. Đừng gọi ta như thế, không cần tỏ ra kính trọng thế đâu, xưng hô gì chả được."
-" Vâng... Nhưng..."
-" Cứ xem ta là em gái và ngươi là anh trai. Khi ra ngoài thì thì hãy thêm kính ngữ."
-" Vâng. Ng... Nhóc vào nghỉ đi"
-" Không cần. Tiêm thứ này cho họ đi. Rồi chúng ta nói chuyện tiếp."
Nó giơ cái ống chứa chất lỏng màu xanh kia đưa cho anh.
'Đó chẳng phải?'
-" Là.... Là....."
Giọng anh run lên, suốt khoảng thời gian qua nó dành để nghiên cứu loại thuốc này, có tác dụng làm đối phương hôn mê sâu trong khoảng thời gian nhất định. Giờ lại tiêm cho họ, có nghĩa....
-" AS-11921"
Nó ngắn gọn rồi quay lại vào trong, anh cũng theo nó. Nhìn hai đứa trẻ tội nghiệp mà anh không đành lòng
-" Có nhất thiết...."
-" Đây là mệnh lệnh"
Nó lên tiếng cắt ngang lời nói của anh bằng một chất giọng chứa đầy tình yêu thương.
-" Làm đi..."
Anh bước đến bên nhỏ và cậu thì cũng là lúc họ mở mắt tỉnh dậy.
-" Yuu-chan... Cậu không sao chứ"
-" Zen.... Làm đi"
-" Yuu, cậu... Sao thế? Làm gì"
-" ZEN....!".
Nó hét lên rồi xoay mặt sang chỗ khác cố gắng giấu đi đôi mắt đỏ hoe sắp khóc kia.
Theo lời nó, anh vòng ra sau lần lượt tiêm thứ chất lỏng kia vào Sakura và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-4/2378673/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.