Đồng hồ điểm 12 giờ. Bụng Akanishi rên rỉ, cồn cào không thôi. Nhịn không được nữa, cậu ta liền đứng phắt dậy, mon men đi tìm đồ ăn.
“Trong tủ lạnh nhất định còn bịch bánh quy… Hồi tối có thấy con rùa chết tiệt kia ăn. Tên này vốn ăn như mèo ngửi, nhất định bánh còn nhiều.” Nghĩ thầm trong lòng, Akanishi ù chạy vào phòng bếp, nhanh tay mở tủ lạnh.
Ôi!!! Chúa ơi, con xin cảm người, con rùa kia chỉ mới ăn có mấy miếng~~~~
“Ba!” một tiếng, đèn đột nhiên sáng lên. Kamenashi khoanh tay, đứng dựa vào tường, lạnh lùng trừng mắt nhìn kẻ ăn vụng.
“Nhìn cái gì?”
“Tôi còn tưởng là chuột. Hóa ra… quả nhiên là một con chuột to tổ chảng!”
“Hừ!” Sẽ không tranh cãi với tên này, bụng của mình giờ là vua!
“Akanishi, hồi tối, tôi nhớ đã phân chia ranh giới rõ ràng… Hình như nhà bếp là lãnh thổ của tôi a!”
“Thế thì sao?”
“Anh muốn bước chân vào thì phải xin phép tôi!”
“Ai thèm quan tâm cậu?” Cứ ăn! Phải ăn cho nhanh!
“Không giữ tín không phải đàn ông! Lúc tôi muốn xài phòng tắm, chẳng phải anh đã quát như thế??”
“Chẳng phải cậu sau đó vẫn tắm rửa sạch sẽ sao?”
“Nhưng miệng của tôi cũng bị anh đánh toét cả ra!”
“Ai nha, con rùa chết tiệt kia, cậu đá một phát vào bụng tôi rồi còn gì?”
“Bịch bánh kia là tiền của tôi bỏ ra mua!”
“Cậu lúc trước ăn mực nướng của tôi mua có thấy tôi nói gì không????”
“Lúc đó tôi với anh cãi nhau à?”
“Thằng nhóc mắc dịch!!!!! Không giáo huấn cậu một chút, cậu lên đằng đầu tôi ngồi mất!!!!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/no-24/1214211/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.