Triệu Huyền Thần thản nhiên tựa vào cửa, nhìn hai nữ nhân này, “Tâm Lam, không phải nói mấy ngày nay thân thể ngươi không tốt, muốn nghỉ ngơi trong phủ sao? Tại sao có thể nhàn hạ thoải mái chạy đến nơi đây hỏi chuyện mua bán?” 
“Hoàng thúc. . . . . . Ta chỉ ra ngoài đi dạo một chút, cùng Phò mã gặp mặt.” Tâm Lam công chúa đứng trước mặt Triệu Huyền Thần lập tức như một tiểu nữ nhi úy thủ úy cước** đến đáng thương. 
**bó tay bó chân, lo sợ. 
Nhưng Bạch Giai Thanh cũng đã mất đi tất cả đồng tình cũng như thương hại nàng ta, bởi vì chuyện hôm nay đã khiến cho nàng thấy rõ, vị công chúa thiên tuế này cực kỳ không đơn giản. Không nói tới chuyện nàng ta dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ Mạnh Hào dùng ngân phiếu làm chuyện riêng cho nàng ta, lại muốn dùng lời nói kích thích để nàng tránh xa Triệu Huyền Thần. 
Thật ra nàng sớm nên nghĩ đến chuyện Tâm Lam công chúa dám thuê sát thủ ám sát Triệu Huyền Thần ở thâm cốc đã tuyệt đối không phải là một người đơn giản. Trong Hoàng thất, vì sinh tồn làm sao lại có mấy người đơn giản chứ? Người nam nhân trước mắt này không phải là yêu nghiệt trong yêu nghiệt sao? 
Triệu Huyền Thần đã đứng trước mặt nàng, “Phò mã, tại sao lại từ Vương Phủ ra ngoài? Là Hồ Thanh Tương ngu ngốc đó đắc tội ngươi? Hay là trong phủ có người hầu hạ không tốt?” 
“Đều không phải, ta chỉ muốn ra ngoài hóng gió một chút.” Nàng nhìn thấy ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-vuong/2385274/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.