Từ thôn Thiển Thủy đến huyện Tứ Bình đều trong phạm vi quản hạt của phái Xích Tiêu, trên quan đạo cũng rất thái bình. Trên đường đi Ninh Tiểu Nhàn trải qua mấy cái thôn trang, thoạt nhìn đều yên tĩnh tường hòa.
Bởi vì khởi hành hơi muộn, Ninh Tiểu Nhàn đi được mười lăm dặm thì trời cũng đã tối. Lúc nàng đi qua một cái thôn xóm nhỏ, thấy phòng ốc nhà nông khói bếp lượn lờ, mới nhớ tới chưa ăn cơm tối, lập tức cảm thấy bụng thật đói. Có điều huyện Tứ Bình gần ngay trước mắt, nàng cũng không muốn gặm lương khô.
Nàng đã tới huyện Tứ Bình hai lần, đều là theo một nhà Tống tẩu tới đi chợ xem náo nhiệt, nên biết rõ mấy quán cơm nhỏ nấu ăn ngon. Hiện tại trong túi quần cũng có tiền rồi, đã bước về phía tây sao ta không tự thưởng cho mình một lần nhỉ?
Nàng bước nhanh hơn, chỉ chốc lát sau đã thấy được cầu tàu gỗ của bến phà nhỏ. Hiện tại nàng chỉ cách huyện Tứ Bình có một con sông thôi.
Nàng còn nhớ rõ Lưu thúc người đưa đò trên sông rất chất phác, trong 4~5 năm qua, mỗi người qua đò chỉ thu 2 đồng tiền, già trẻ không lừa gạt.
Nhưng mà đến gần mới phát hiện, thường ngày cái bờ sông rộng con mèo nhỏ chỉ vẹn vẹn có nhảy ba lần là qua, giờ thấy rất nhiều đầu người lay động, trên gương mặt mọi người tràn đầy vẻ lo lắng.
Sau khi nghe ngóng, Lưu thúc sai người đến nói, hôm nay hắn bị bệnh, biết không thể chèo thuyền, chỉ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2263698/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.