Chương trước
Chương sau
“Đại anh hùng đánh thắng nó, chính là Âm Cửu U đúng không?” Nàng châm chọc nói.

“Một vạn năm lúc trước đợt ôn dịch dính líu cực kỳ rộng lớn. Sức ăn của Ôn Yêu  thật sự quá lớn, số lượng người phàm chết trong ôn dịch quá mức khổng lồ, đã làm nguy hiểm đến sự thống trị của Tiên Tông làm cho các tông phái lớn ở Nam Chiêm bộ châu đều lên án đối với Ôn Yêu. Âm Cửu U ẩn thân ở trong những tông phái đó cũng xuất thủ với nó”.

“Lúc này, ưu thế sống lâu, kinh nghiệm phong phú liền thể hiện ra, hắn lại có thể biết chỗ hiểm của Ôn Yêu không phải ở trên người, mà là đặt ở trong cái gọi là ‘ hộp sinh mệnh. Vật này chính là nhược điểm của nó cùng chỗ ở của chân thân, có thể rời khỏi thân thể trốn đi. Chỉ có đánh nát hộp sinh mệnh, Ôn Yêu mới có thể chết hoàn toàn.”

“Cái gì?” Nàng lấy làm kinh hãi, trong đầu có linh quang chợt lóe, mơ hồ đoán được điêu gì đó.”Nói như vậy, Ôn Yêu căn bản đánh không chết?”

“Chính xác, khi đó Tiên Tông so với bây giờ còn lợi hại hơn rất nhiều, nhưng Ôn Yêu bị giết một lần lại một lần, ôn dịch lan tràn trên đại lục này chưa từng dừng lại. Lúc này, mọi người cũng thấy có cái gì không đúng, có người thông minh cũng từng suy đoán như vậy. Từ trong trí nhớ của Đoan Mộc Ngạn, chúng ta biết là Âm Cửu U tìm được “hộp sinh mệnh” của Ôn Yêu trước, lại cảm thấy sinh mạng kỳ dị này có lẽ ở tương lai một ngày sẽ có chỗ dùng đối với hắn, vì vậy cũng không có ra tay đánh nát nó, mà đem nó nhét vào phía Tây đáy thiên hồ, cũng chính là trong thủy cung xích ngư, mà Ôn Yêu thì bị đích thân hắn phong ấn trong một địa cung tại Nam Bộ của đại lục, cũng chính là chỗ thủ hạ Mịch La phát hiện kia.”

Ninh Tiểu Nhàn trầm mặc một hồi mới thản nhiên nói: “Nói như vậy, mấy tháng này Ôn Yêu quấy nhiễu cả Nam Chiêm bộ châu đến long trời lở đất, chính là Âm Cửu U thả ra sao?”

Trường Thiên gật đầu: “Đoan Mộc Ngạn vẫn du tẩu ở Tây Bộ, chưa từng thấy Bổn Tôn Âm Cửu U ( bản gốc của Âm Cửu U). Nhưng suy đoán của hắn hẳn không đầy đủ. Nguyên nhân thả Ôn Yêu ra cũng rất đơn giản, nếu một chốc tìm không ra phân thân lão Đại,  mười vạn hồn lực Tiên yêu kia tung tích không rõ, nên dù sao Âm Cửu U cũng phải tìm biện pháp nhanh chóng khôi phục thực lực mình. Hàn phệ Ngư trong Cực âm chi địa, số lượng nghe tuy nhiều, nhưng đối với khẩu vị hồn tu như hắn mà nói, chẳng khác nào muối bỏ biển. Cho nên, không bằng đem Ôn Yêu thả ra đả thương người, hắn thuận lợi hút lấy hồn lực người chết .”

“Đúng rồi, đúng rồi.” Nàng chỉ cần vừa nghĩ một chút trong lòng chợt hiểu ra, “Âm Cửu U ở cuộc chiến trung cổ bị thua thiệt nhiều. Biết kết quả mình sẽ là kẻ địch của cả thiên hạ, hơn nữa mới vừa thoát ra khỏi trấn áp ở núi Ngọc Hốt, thực lực vẫn còn yếu, lại không thể công khai hoạt động, cho nên đem Ôn Yêu không có kiến thức này thả ra. Dù sao cũng chỉ là quái vật sinh ra từ chướng khí kết, không biết tốt xấu, lập tức phát tán mầm mống bệnh tật trên đại lục, chết một người lại một người, Âm Cửu U có thể vui vẻ rồi. Ôn Yêu ở ngoài sáng hấp dẫn lực chú ý của người trong thiên hạ, hắn liền ở chỗ tối len lén hấp thu hồn lực người chết. Lợi ích gì hắn đều chiếm hết.!”

“Cũng không có chiếm hết.” Trường Thiên tiếp lời, khóe miệng treo một tia cười lạnh, “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Hắn cũng không ngờ tới sau khi Ôn Yêu bị giam giữ vạn năm, đến lúc này thực lực yếu ớt. Chỉ cần chúng ta cùng Mịch La cũng có thể giải quyết, hiện tại người phàm trên đại lục chết đi cùng lắm chỉ trăm vạn dân chúng,  chút hồn lực này đừng nói đối với hắn, chính là đối với Đồ Tẫn mà nói cũng còn lâu mới đủ. Chẳng qua là loại sinh vật kỳ lạ như Ôn Yêu, nếu hộp sinh mệnh không bị hủy, thì người thật sẽ không chết.”

“Nhưng mà điều này cũng không có gì hay để hâm mộ. Thời trung cổ, Âm Cửu U dù phát hiện phương thức trọng sinh này nhưng nó cũng có tổn hại. Ví dụ như mỗi một lần sau khi Ôn Yêu bị đánh tan, mặc dù hộp sinh mệnh một lần nữa có thể ngưng tụ lại thân thể Ôn Yêu, nhưng trí nhớ trước kia sẽ không còn. Ôn Yêu ở trong mạng mới đầu trống rỗng, chỉ để lại bản năng giết chóc cùng ăn cơm. Nếu không Ôn Yêu sống vài vạn năm có thể sử dụng trí nhớ trước kia cùng kinh nghiệm đã trải qua khi trọng sinh, như vậy không biết sẽ đáng sợ đến cỡ nào.”

Nàng cắn cắn đầu ngón tay, nói thẳng: “Khó trách sau khi ta giết chết Ôn Yêu. Không có cảm giác được bất kỳ báo công đức nào thêm vào bản thân, thì ra nó căn bản là không có chết. Ừ, cũng khó trách ôn dịch lại lần nữa bắt đầu lan tràn ở Tây Bộ, nhưng không có tổn thất như Thành Trì Minh, bởi vì … Ôn Yêu sinh mạng mới căn bản không nhớ rõ chuyện Mịch La vây bắt nó! Sinh vật như vậy. Quả nhiên là lấy ra làm con tốt thí, làm lưu manh chính xác là lựa chọn đầu tiên, năm đó khó trách Âm Cửu U không tiêu diệt nó hoàn toàn, thì ra chỉ cần vận dụng thích đáng, là nó có thể đi đầu làm tay chân của mình, tùy ý định đoạt.”

Nhưng vấn đề là “hộp sinh mệnh” Ôn Yêu, rốt cuộc ở đâu?

“Chuyện này, Đoan Mộc Ngạn cũng không biết, dù sao hiểu biết của hắn cũng là ý nghĩ của lão già Âm Cửu U ở vạn năm trước, là kiến thức qua nhiều năm như vậy của chính hắn thôi. Nhưng “hộp sinh mệnh” từ ngày ở trong hồ bị mang đi, Ôn Yêu trực tiếp đi tới Thành Trì Minh, cho đến khi Mịch La thiết kế vây bắt hắn, hộp sinh mệnh hẳn là ở trong tay Ôn Yêu mới đúng. Đồ vật quan trọng như vậy, hắn không thể nào giao cho bất cứ kẻ nào, nhưng cũng sẽ không đặt ở trên người, nếu không liền mất đi cơ hội trọng sinh, lại không thể bố trí được quá xa, như vậy hắn mới dễ dàng xem xét bất cứ lúc nào. Ừm, coi như, trong phạm vi một trăm trượng xung quanh trạch viện của Tư Đồ Thanh, là khoảng cách thích hợp.”

“Có thể.....”

Hắn biết nàng muốn nói gì, liền ngắt lời nói: “Lấy thói quen làm việc của Mịch La một giọt nước cũng không lọt, hắn không thể nào quên một chuyện quan trọng như vậy. Cho nên lý do duy nhất ôn dịch đến bây giờ còn đang lan tràn chung quanh, là có người vừa cầm đi hộp sinh mệnh!”

“Âm Cửu U lại đoạt trước?”

“Chưa chắc. Ở trong trí nhớ của Đoan Mộc Ngạn, trừ cái phân thân bên cạnh Khánh Kị, những phân thân khác đều hoạt động ở Trung Bộ cùng Nam Bộ, cũng không theo tới Tây Bộ. Cho nên, đầu mối đến chỗ này bị cắt đứt, đó là một bí ẩn.”

Suy đoán có liên quan đến Ôn Yêu, đến đây chỉ có thể chấm dứt. Bởi vì cái hộp sinh mệnh thần kỳ lại mất tích, hơn nữa đầu mối toàn bộ bị cắt đứt. Mà trước lúc tìm được nó, ôn dịch đáng sợ cũng sẽ không biến mất trên thế giới này. Nàng thở dài, tâm tình trầm trọng: “Người phàm lại gặp nạn.” Cho dù có giải dược, nhưng diện tích lãnh thổ của Nam Chiêm Bộ Châu bát ngát như thế, thủ phủ lớn ứng biến coi như kịp thời, những làng quê nhỏ kia một khi dịch bệnh mạnh mẽ phát tác, không biết có bao nhiêu người có thể chống đỡ được chờ giải dược đưa đến, hoặc là, căn bản tình trạng xấu mà nói căn bản không có giải dược.

Hai người tựa vào nhau, nhất thời không nói gì, chỉ có Cùng Kỳ từ tầng thứ năm lăn xuống, thỉnh thoảng không đúng lúc sẽ xen vào vài câu.

“Khụ.” Cuối cùng vẫn là nàng phá vỡ yên lặng trước, “Bị Ôn Yêu dời đi lực chú ý, cũng quên mất chuyện quan trọng là phân thân của Âm Cửu U tại sao phải phản bội hắn?”

“Ở phương diện này ta không phải là người trong nghề.” Trường Thiên nhún vai, khiêm tốn một chút, sau đó nói, “Chẳng qua hôm qua ta cùng Đồ Tẫn trao đổi sau đó suy đoán, có lẽ là phân thân Âm Cửu U rời khỏi bản thể  trong thờì gian quá dài, dẫn đến nó có biến hóa mới. Loại biến hóa này...... Nói không chính xác là lúc nào xảy ra, nhưng nó để cho phân thân sinh ra độc lập...... Độc lập......” Trong lúc nhất thời nghĩ không ra cách miêu tả thỏa đáng.

“Nhân cách?” Nàng tiếp lời nói.

“Ừ, đúng. Cái từ này không sai.” Hắn gật đầu lia lịa, “Hồn phách là thứ thần bí nhất cõi đời này, ngay cả bản thân Âm Cửu U cũng không dám nói có thể hiểu hết ảo diệu trong đó, nếu không cũng sẽ không xảy ra lúng túng việc phân thân phản bội như vậy. Ta đã hỏi Đồ Tẫn, trước kia hắn bị phong ấn ở bí cảnh cũng thả ra phân thân chiếm cứ kỳ thú. Thời điểm một ngàn năm sau khi hắn thoát ra, hắn muốn thu hồi sợi phân thân này, nhưng gặp phải đôi chút chống cự.”

Nàng chú ý tới  trọng điểm trong lời hắn nói hai chữ ” đôi chút”.

“Lúc ấy hắn không có để ý, nhưng hiện tại ngẫm nghĩ, một ít sợi phân thân trong đó truyền về oán trách, tức giận và tinh thần dao động không muốn phục tùng, nhưng ý thức này so sánh với bản thể của hắn quá mức nhỏ bé, hắn tùy ý lau một cái là xóa sạch. Có lẽ qua hai, ba ngàn năm nữa, phân thân này của hắn cũng sẽ sản sinh ý thức độc lập của bản thân mình, nguyên nhân rất có thể là phân thân này hiểu rõ một điều, mình chẳng qua là một phân thân bé nhỏ không đáng kể. Để ccho nó độc lập tồn tại thời gian càng dài, nó lại càng có thể phát triển ra cá tính của bản thân, càng hi vọng có thể cùng các bản thể khác tách  ra. Dĩ nhiên cái này chỉ là suy đoán của hắn, dù sao bất kể là hắn hay là Âm Cửu U, trước đó cũng chưa từng để cho phân thân độc lập tồn tại lâu như vậy. Chuyện này, không có tiền lệ. Nàng có thể hiểu ý của ta không?” Chuyện này liên quan đến đến tầng bí mật sâu nhất của linh hồn, hắn không hy vọng nói quá xa để Ninh Tiểu Nhàn nghe xong có thể hiểu.

Nào biết nàng sảng khoái gật gật đầu: “Hiểu. Cái này có gì khó hiểu, Người Hoa Hạ chúng ta gọi cái này là bệnh thần kinh.”

“Cái này tương đương với tinh thần phân liệt, một nhân cách thứ hai độc lập, ở Hoa Hạ rất thường gặp a, đây là bệnh, phải chữa! Một người trên người có hai loại nhân cách, tương đương với hai linh hồn chen chúc cùng ở trong một thân thể, cả hai đều biết sự tồn tại của đối phương, thậm chí có thể phối hợp lẫn nhau chia thời gian ra ngoài hóng gió, ta còn nghe nói có người bị mắc bệnh phân liệt, hai nhân cách của hắn tìm cách đánh cờ đấy. Theo tình huống xảy ra với phân thân của lão Đại Âm Cửu, rất rõ ràng, nhân cách độc lập xuất hiện hoàn toàn chế trụ nhân cách bản chính của Âm Cửu U, cho nên mới phản bội.” Nàng khe khẽ thở dài, “Thật hy vọng người này tránh thật xa, để cho Âm Cửu U xuất hiện mà không tìm ra hắn.”

“...... Nàng nghĩ như vậy, cũng đúng.” Hắn thật là bội phục nàng, lại có biện pháp đem vấn đề phức tạp mà đơn giản hóa.

Hai người nói như vậy một lát nói, Tức nhưỡng ở tầng thứ năm truyền đến tin tức: trải qua toàn lực thúc dục vun đắp, một cây Long Tượng mới trồng đã ra hoa kết quả lớn, đồng thời, đang chín.

Nàng lật người lên, trở về ngôi nhà nhỏ của mình đổi qua một bộ y phục, sau đó đem Thất Tử, Đồ Tẫn đi lên. Long Tượng quả rất kiêu ngạo, một khi chín sẽ phải hái, nàng sợ mình bận rộn không kịp.

Cây Long tượng quả này trải qua việc Tức Nhưỡng một lòng thúc giục, kết quả có khoảng hơn ba mươi trái, số lượng kết trái này so với cây bình thường nhiều hơn gấp rưỡi, dường như quả như quả đào cũng không có thay đổi gì. Nàng chia ra đưa một quả cho Đồ Tẫn cùng Thất Tử, đột nhiên cảm giác mình và mấy người này rất giống Tôn Ngộ Không và đồng bọn ăn trộm quả nhân sâm.

Sự thật chứng minh, quả này nếm thử cũng nhiều nước giống như quả đào, lại ngọt vô cùng, chẳng qua là sau khi nuốt vào, trong bụng dâng lên một dòng nhiệt khí, nhanh chóng chạy đến tứ chi bách hài, chỉ một lúc sau, đã cảm thấy cả người bắt đầu ngứa, không ngừng gãi..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.