Edit: Tâm Tĩnh
Beta: Tiểu Tuyền
Người này đứng ra là muốn làm điệm thịt mong Khánh Kị toàn thân thối lui sao? Nàng nhíu nhíu mày.
Nào biết tên đó lại dùng tốc độ cực nhanh lấy từ trong ngực một con bù nhìn. Nó được tết có chút thô ráp nhưng loáng thoáng có thể phân biệt được có tay, chân và đầu, trên trán còn dán một tờ màu đỏ, phía trên rõ ràng dùng văn tự cổ đại viết ba chữ “Ninh Tiểu Nhàn”! Nàng không khỏi rùng mình, quả nhiên thấy trong miệng người đó niệm hai tiếng, sau đó rút ra một ngân châm dài ba tấc, thoáng cái đâm vào ngực người bù nhìn!
Đột nhiên từ vết thương trên ngực bộc phát một trận đau nhức khó có thể hình dung. Dù ý chí của nàng kiên định cũng không nhịn được co thân thể lại, tốc độ hơi chậm lại, cả người đau đến mức khẽ rên một tiếng. Trường Thiên tức giận gầm lên: “Thuật vu hung! Đoạt lấy con rối ấy, không nên thương tổn tới nó!”
Nàng cắn răng, vung tay áo bên trái, chợt văng ra một đồ vật lao về phía người trước mặt. Bây giờ Ninh Tiểu Nhàn có sức lực kinh người, tốc độ ném ra vật đó nhanh dọa người, mang theo tiếng gió vù vù lao thẳng tới mặt đối phương. Tên đó đang muốn đâm châm thứ hai đã thấy đồ vật nàng ném ra là một quả cầu bạc sáng lấp lánh. Hắn không biết trong đó có cơ quan gì nên không ngốc đến mức đưa tay ra đón, chỉ nghiêng người muốn để nó đi qua.
Ai biết vật này bay đến gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2262816/quyen-6-chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.