Edit: Thu Hằng
Beta: Tiểu Tuyền
Khi lựa chọn chỗ ở, loài người tự nhiên muốn nơi tránh gió tuyết, cho nên chỗ ở của bộ lạc Bồ Thị vừa hay ở dưới đáy khe nứt hẹp dài của bình nguyên, cách xa cánh đồng gió tuyết. Hơn nữa chỗ này có địa hình tự nhiên, trên hẹp dưới rộng, phía dưới mặc dù không gian rất rộng rãi nhưng nếu tu tiên giả ngự kiếm trên bầu trời nhìn xuống, hơn phân nửa chỉ thấy một dải hẹp dài, không thấy được bóng người phía dưới.
Ninh Tiểu Nhàn để ý thấy, nơi này không có tuyết đọng nhưng trên mặt đất lại ướt sũng. Nàng cảm thấy không ổn, trong lòng có dự cảm bất thường.
Trong lòng vừa động, nàng tiện tay lấy túi da trâu tộc trưởng đưa cho uống một hớp.
“Phốc” Thất Tử so với nàng còn nhanh hơn, đã phun một ngụm ra. Nàng cũng cảm giác được mùi tanh nồng đậm trong miệng, làm cho nàng trong nháy mắt hóa đá, nhả ra cũng không xong, mà nuốt xuống càng không thể. Chẳng qua là vẻ mặt nam tử trung niên trước mặt rất ân cần, lại không quen quét mặt mũi người khác như vậy, chỉ đành mạnh mẽ nuốt xuống, nhưng nói cái gì cũng không uống thêm ngụm nữa. Hỏi ra mới biết, ở nơi trời đất băng tuyết thế này không thể chăn thả bò sữa, cho nên đồ uống xa xỉ nhất là sữa bò Tây Tạng, thứ này hết sức trân quý, hơn nữa cho dù nhà giàu có cũng không dùng tùy tiện mà chỉ để dành cho khách quý.
Con mắt nàng xoay vòng, thấy Đồ Tẫn sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2262803/quyen-6-chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.