Edit: Tâm Tĩnh
Beta: Tiểu Tuyền
Mùng ba tháng chạp, tuyết rơi nhiều bay tán loạn.
Bên ngoài rừng rậm Ba Xà, đi về phía nam hơn bảy trăm bảy mươi dặm, trấn Ngô Tác.
Trận bão tuyết này đã rơi ba ngày. Trừ đường lớn có người chuyên quét dọn, chỉ cần đi ra ngoài trấn mấy bước, tuyết đọng cũng có thể chôn đến đầu gối, nếu đứng trong đống tuyết khoản một nén nhang thì cả người đều có thể đông thành gậy băng. Loại thời tiết quỷ khí này thật sự là người mù mới đi ra ngoài. Chỉ có điều lão Hoàng lịch nói, ngày này thích hợp khai trương, thích hợp đi lại cho nên một quán rượu duy nhất của trấn trên vẫn khai trương.
Không ngoài dự đoán, cả ngày quán rượu cũng chỉ nghênh đón ba con mèo nhỏ, ngoại trừ mấy tên nghiện rượu đội gió tuyết mà đến, không hề có khách lạ tiến vào. Lưu chưởng quỹ lười biếng ngáp lần thứ mười trong hôm nay, trong khe ánh sáng mờ mờ của màn cửa bông vải dày cộm nặng nề liếc thấy bên ngoài. Hắn đang định tối nay tính đóng cửa sớm, trời lạnh như thế này nên tranh thủ về nhà, trèo lên đầu giường đặt gần lò sưởi ấm áp ôm bà vợ mập thôi.
Hắn mới quát tiểu nhị đang lim dim dậy thu dọn đồ đạc, màn cửa đã bị vén lên từ phía ngoài, một luồn gió lạnh theo hai gã khách lạ phía sau tiến vào khiến người buồn ngủ lần lượt từng cái thổi tỉnh.
“Lúc này cón khách tới?” Lưu chưởng quỹ trong lòng thầm than vãn một tiếng, lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2262547/quyen-6-chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.