Edit: Hồng Văn
Beta: Tiểu Tuyền
Thu Nương cả kinh nói: “Đây là, đây là Quỷ Môn quan trong truyền thuyết sao?”
Thiếu nữ mặc áo lông trắng cười khẽ một tiếng nói: “Nói như ngươi cũng không sai. Chúng ta nghe được sự tình ở Ô Gia Độn nên sang đây xem tình huống, nào biết sau khi vào cửa không lâu lại gặp ngươi. “
Thu Nương cái hiểu cái không gật đầu, bỗng nhiên lại lắc đầu nói: “Không đúng, nếu mấy người kia đều là lệ quỷ thì sao lại không phát hiện ra vị trí của ngài? Còn có, ta ở gần đây rất nhiều năm tại sao lại không nghe nói về việc ba năm trước từng phát sinh dịch bệnh lớn như vậy chứ?”
Thiếu nữ mặc áo lông trắng sâu sắc nhìn nàng một cái: “Chúng ta thu liễm khí tức, trong mắt chút ít quỷ vật ở đây chỉ giống như là khúc gỗ hòn đá, bọn họ tất nhiên sẽ không cảm giác được sự hiện hữu của chúng ta. Về phần bệnh dịch xảy ra hơn ba năm trước…” Thu Nương không biết tại sao trong mắt nàng lại có tia thương xót, đó là loại tâm tình thấu hiểu mới có thể thấy được thế tình độ lượng bi thương. Cô nương này thoạt nhìn còn nhỏ tuổi hơn nàng a, vì sao lại có ánh mắt tang thương như vậy?
“… Quả thật, đã có trăm vạn người trên phiến đại lục này bị dịch chứng hại chết. Năm đó ta cùng với hắn cũng là ở cùng một chỗ để trị liệu người bị bệnh dịch.” Thiếu nữ mặc áo lông trắng liếc sang chỗ nam tử áo đen, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2262497/quyen-7-chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.