Edit: Tâm Tĩnh
Beta: Tiểu Tuyền
Nhất thời ánh sáng màu đỏ phóng to, trước mắt cả một vùng đỏ rực, mọi người không nhịn được nhắm mắt lại. Chỉ nghe bên trong đường hành lang đột nhiên an tĩnh lại, không có tiếng côn trùng vỗ cánh, cũng không hề có tiếng xèo xèo bị lửa đốt, thậm chí ngay cả tiếng người hít thở cũng biến mất… mọi người theo bản năng nín thở.
Chờ phần đuôi thật dài của hỏa phượng quét qua, bóng dáng màu đỏ diễm lệ biến mất phía cuối con đường hành lang, mọi người mới phục hồi tinh thần lại.
Trước mắt đường hành lang trống rỗng, cái gì cũng không lưu lại, quả thực dốc lòng quét dọn sạch sẽ toàn bộ, chỉ có ngọn lửa màu lam sáng rực còn đang hừng hực thiêu đốt. Ngọn lửa này rất lợi hại, lại có thể dùng đá đen làm nhiên liệu để tiếp tục đốt cháy. Nếu nói so sánh với lúc trước có gì khác nhau, đại khái là bốn phía tường đá nhiệt độ nướng đến đỏ bừng, giống như mới lấy ra từ trong lò luyện thép, mặt đá bằng phẳng cứ thế bị nướng hóa thành nước, từng chút từng chút từ trên tường chảy xuống.
Nhiệt độ cao của con hỏa phượng lại khiến tất cả bọ cánh cứng trong nháy mắt khi gặp nhau hoàn toàn hoá thành khí, không để lại một chút gì phần còn lại của chân cánh đã bị cụt!
Côn Lão Đại khẽ ực ực một ngụm nước miếng, không biết nên nói cái gì cho tốt. Cho dù hắn có biện pháp ứng phó những bọ cánh cứng ăn thịt người này, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2262486/quyen-7-chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.