Chương trước
Chương sau
Viên Hậu cẩn thận quan sát Ly Vẫn trong chốc lát, thấy nó thật sự không động đậy nữa. vì vậy yên tâm lặn xuống nước, bơi về phía bụng của nó.

Ninh Tiểu Nhàn ngạc nhiên nói: “Hắn đang làm cái gì?”

Trường Thiên ngay cả mắt cũng không nháy mà nhìn kỹ từng cử động của hắn, suy ngẫm cả buổi, mới trả lời: “Tìm kiếm manh mối có quan hệ cùng với cung điện dưới mặt đất, ví dụ như cửa vào.” Lấy năng lực của hắn, tất nhiên có thể nhìn thấy Viên Hậu đang bơi qua lại dưới bụng cá. Trong chốc lát lại minh tư khổ tưởng, trong chốc lát lại đưa tay tính toán nhiều lần, giống như là gặp phải nan đề nào đó.

Tiến vào…? Là nàng quá tà ác sao, vì sao ngay lập tức lại có liên tưởng đáng sợ như vậy? Nàng nín cười nói: “Ly Vẫn có khổ người lớn như vậy, vị trí cúc hoa không phải là rất rõ ràng sao?”

“Cúc hoa?” Trường Thiên hiển nhiên đặt phần lớn lực chú ý ở trên người đối phương, sau khi lặp lại lời nói của nàng một lần thì mới giật mình, lập tức sờ sờ quai hàm non mềm của nàng, “Ngược lại nàng bây giờ cái gì cũng dám nói rồi hả?”

Nàng chu miệng nói: “Vậy người này rốt cục muốn tìm cửa vào gì chứ?”

Ánh mắt của hắn lóe lên, sắc mặt khôi phục lạnh lùng: “Tất nhiên là của vào tiếp theo của cung điện dưới mặt đất rồi. Vừa rồi Ly Vẫn nổi lên mặt nước, nàng thấy được gì trên bụng nó?”

“Phần bụng của nó giống như bị khắc lên trận pháp, phía trên có màu sắc cực kỳ tươi đẹp.” Ninh Tiểu Nhàn ngạc nhiên nói, “Ta chưa bao giờ thấy trận pháp nào có đường nét phiền phức như vậy đâu, nhìn mà quáng mắt.” Lúc bắt A Cát, nửa người của Ly Vẫn nhảy ra khỏi mặt nước, dị trạng trên bụng nó đã bị NinhTiểu Nhàn thu hết vào mắt. Khỏi cần nói, trận pháp này không tránh được pháp nhãn của nàng, Trường Thiên tất nhiên là nhìn thấy.

Ở trong mắt Trường Thiên, Viên Hậu đã dứt khoát ngừng lại, lâm vào hình dáng trầm tư, hiển nhiên đã gặp phải nan đề. Cái người này gần đây luôn lộ bộ dạng đã tính trước, bây giờ lộ ra loại thần sắc này, có thể thấy được là đã gặp phải phiền toái không nhỏ.

Ở tại chỗ thảnh thơi, trong mắt của Trường Thiên có kim quang chớp động, có chút nhịn không được, đã có mấy lần muốn bước ra khỏi Thần Ma ngục, lại bị nàng kéo lại: “Đừng đi ra, chàng không muốn biết hắn vì cái gì mà lại chạy tới cung điện dưới mặt đất này hay sao?”

“Bắt được hắn rồi có thể ép hỏi.” Trường Thiên lạnh lùng nói.

Ninh Tiểu Nhàn lại nghiêm mặt nói: “Lời nói từ trong miệng người này nói ra còn không biết có mấy phần là thật, còn không bằng ngồi xem hắn. Lại nói, ta thật sự muốn biết cửa vào kế tiếp của cung điện dưới mặt đất này là ở nơi nào.” Kẻ này còn biết nhiều nội tình hơn so với bọn họ, để cho hắn mở đường có gì là không tốt.

Đang lúc nói chuyện, Viên Hậu đột nhiên chuyển động.

Động tác của hắn cực kỳ quỷ dị. Đột nhiên bơi tới bên mép của Ly Vẫn, dùng sức cạy mở một đường nhỏ, sau đó——

Chui vào.

Dù là Ninh Tiểu Nhàn tự nhận hiện tại có định lực hơn người, cũng không nhịn được mà thấy da đầu tê rần. Một cái miệng rộng khủng bố như vậy trong vòng nửa canh giờ đã nuốt hết năm người và vô số đầu “Nha Ba Lạp”. Kẻ này còn tự động đến gần đầu của nó! Hắn tất nhiên là sẽ không đo chịu chết không công, cho nên Ninh Tiểu Nhàn cùng Trường Thiên chăm chú nhìn lại. Quyết định lại nhìn kỹ xem kẻ này muốn giở trò gì.

Hai mươi hơi thở trôi qua.

Năm mươi hơi thở trôi qua.

Viên Hậu vẫn không có đi ra ngoài.

Trường Thiên nhíu nhíu mày, đột nhiên giữ chặt nàng, nói: “Đi.” Một bước đi ra khỏi Thần Ma ngục, sau đó đi về hướng Ly Vẫn trong hồ.

Nơi hắn đến, nước hồ đều tự động tách ra, lộ ra một con đường dưới đáy hồ có độ rộng để cho hai người đi song song. Hắn nắm tay Ninh Tiểu Nhàn, thản nhiên đi đến dưới bụng Ly Vẫn, sau đó nhìn lên trên bụng nó.

Thân hình của Ly Vẫn khổng lồ, nên bụng nó cũng vô cùng lớn. Thế nhưng trên đó lại được khắc họa rậm rạp chằng chịt một bột trận pháp phiền phức, thậm chí ngay cả nửa điểm khe hở đều không có. Đường cong của bộ trận pháp này vừa nhiều vừa nhỏ giăng khắp nơi, hết lần này tới lần khác lại cẩn thận tỉ mỉ, đoán chừng sơ bộ có khoảng mười vạn đường. Nếu người khác ngưng mắt mà nhìn thì chỉ cần mấy hơi thở trôi qua sẽ cảm thấy choáng váng, buồn nôn.

Nếu là nhìn toàn cục, bộ trận pháp này rất giống kinh mạch, mạch máu phân bố trên cơ thể con người, giống như là mỗi một phút giây đều đang vận chuyển để lấy vật chất trọng yếu duy trì sinh mạng. Ngay cả mỗi một đường cong thoạt nhìn cũng giống như có sức sống, tràn đầy sinh mệnh lực mạnh mẽ. Nhưng mà thuốc màu dùng để vẽ bộ trận pháp này lại có màu đỏ tươi như huyết dịch, cái này bị ngâm trong nước rất nhiều năm mà cũng chưa từng bị phai màu.

“Đây là “Địa Sát Tụ Linh Trận bảy mưoi hai cửa” bị thất truyền đã lâu. Thuốc màu được dùng chính là máu của Ly Vẫn đã được tế luyện qua. Máu của Long Tử luôn đặc biệt dùng tốt.” Trường Thiên vuốt vuốt trán “Đối với nàng Tụ Linh Trận cũng không xa lạ gì mà? Trong tất cả các động thiên phúc địa của các nhà tiên phái đều được khắc các Tụ Linh Trận cỡ lớn, để dẫn thêm linh khí của thiên địa, đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Cái Tụ Linh Trận này chính là Địa Sát Tụ Linh Trận.”

Nghe giống như là bộ dáng rất chán ghét, nàng trừng mắt nhìn, biểu lộ sự thúc giục, hắn tiếp lời nói xuống: “Loại trận pháp này vốn là do đại năng bên trong Man Tộc phát minh ra, dùng để tụ sát khí lại. Công dụng của nó cùng với các Tụ Linh Trận hiện nay là không thể so sánh với nhau. Hôm nay trong nội cung này lại xuất hiện, nàng có nghĩ đến cái gì không?”

Nàng có chút bĩu môi: “Có lẽ nguyên nhân mà sát khí trong Địa Sát tuyệt mạch không thoát ra ngoài chính là vì có Địa Sát Tụ Linh Trận?” Nàng thấy Trường Thiên nhẹ gật đầu mới tiếp tục nói.

“Trận pháp này đúng là lợi hai…Bộ phận hồ nước dẫn xuống chỗ cung điện dưới mặt đất này đột nhiên dừng lại, chuyện này cũng không bình thường a. Theo lý mà nói, đi xuống nữa phải là bộ phận hạch tâm mới đúng, phía trước như thế nào lại không có đường đi rồi? Lại thêm Địa Sát Tụ Linh Trận này rõ ràng đã khắc lên bụng của Ly Vẫn … Ta đoán rằng nó có liên quan đến bộ phận hạch tâm của cung điện dưới mặt đất?”

Hắn ngay cả mắt cũng không nháy mà nhìn thẳng vào trận pháp, nhíu mày: “Đoán không sai, đã tiếp cận sự thật. Đáng tiếc tài liệu trong tay quá ít, nếu không bây giờ đã minh bạch tiền căn hậu quả của cái này rồi?”

Ninh Tiểu Nhàn ngắt lời nói: “Kỳ thật cũng không tính thiếu, ít nhất tên kia đích thật là mới vừa chui vào trong miệng Ly Vẫn, không xuất hiện nữa rồi. Có thể thấy hắn đã tìm được cửa vào rồi? Nói cách khác, cửa vào ở trong miệng Long Tử?”

“Suy tính từ đầu, nếu muốn cung điện dưới mặt đất này được bình an lâu dài, kẻ trộm không thể đi vào. Chỉ dựa vào cơ quan, dị thú thì sẽ không đủ. Người có thể xông tới chỗ này, căn bản là đã không sợ sát khí, như vậy cũng đã đạt tới cảnh giới ngoài Chân Tiên. Cho dù là tính cả đầu Long Tử Ly Vẫn này, bây giờ nó suy yếu như vậy, còn có thể ngăn địch trong bao lâu?  Cho nên biện pháp tốt nhất tất nhiên là một lối tắt khác.” Hào quang trong mắt nàng bắn ra bốn phía, hiển nhiên là tâm niệm cấp chuyển, “Nếu là xây nội cung ở một nơi không tưởng được thì sao?”

TrườngThiên lộ ra thần sắc suy nghĩ: “Nói tiếp.”

“Địa Sát Tụ Linh đại trận vốn hẳn nên được khắc vào mặt đất của nội cung, dùng để thu hút sát khí cuồn cuộn không dứt, Nhưng kết quả bây giờ lại được khắc trên bụng của đầu Ly Vẫn này. Càng quan trọng hơn là, sát khí đã được hấp thụ hơn vài vạn năm đến cùng là đã đi đâu? Sát khí trên người đầu Ly Vẫn này tuy nồng hậu dày đặc nhưng vẫn không đạt đến tình trạng khiến người ta sợ hãi.”

“Cho nên?”

“Cho nên, tuy rằng rất cổ quái, nhưng ta đoán, thân hình của đầu Ly Vẫn này chính là nơi chứa nội cung của cung điện dưới mặt đất! Năm đó sau khi người kiến tạo cung điện dưới mặt đất này bắt được nó, nói không chừng đã cải biến chủ ý, quyết định giấu nội cung ở một nơi mà không ai có thể tìm thấy được?”

Lời này nói ra, ngay cả Trường Thiên cũng nhướn mày, cảm thấy có chút không thể tưởng tượng được, nhưng nếu nghĩ tiếp, lại giống như rất có đạo lý. Cự yêu thần thú lấy chân thân của chính mình luyện thành pháp khí cũng không hiếm thấy. Lão rùa thần Ninh Tiểu Nhàn nhìn thấy, liền lấy chân thần của chính mình luyện thành một động phủ không có lực công kích có tác dụng rút cổ an nhàn hưởng thụ. Đã như thế, người kiến tạo cung điện dưới mặt đất này vì sao lại không thể dùng thân thể Ly Vẫn luyện thành một động phủ khác cùng loại với cung điện dưới mặt đất?

Vì sao hết lần này đến lần khác lại là Ly Vẫn mà không phải một cự yêu khác? Phải biết trời sinh dị bẩm của con trai thứ chín của Rồng chính là há miệng uống nước mà không no, không trướng, hiển nhiên trong bụng có một loại càn khôn khác. Lấy lời nói mà Ninh Tiểu Nhàn có thể hiểu được chính là, trong bụng nó có một không gian kỳ dị khác, chẳng lẽ còn không hợp lý hay sao?

Chỉ có điều, những cự yêu khác đều là tự nguyện tiến hành, còn Ly Vẫn thì trơ mắt nhìn bản thân bị cải tạo. Thống khổ cùng nhục nhã trong đó lại lớn đến mức nào? Hơn nữa người tế luyện nó có thủ đoạn cao minh đến đâu?

Đến cùng là người nào, ngay cả Long Tử đều có dũng khí mà giày xéo? Hai người nghĩ tới đây, trong nội tâm đều ẩn ẩn có chút minh bạch.

Cái này thật làđã chọn trúng một quân cờ tuyệt vời rồi. Dù cho có đại năng xâm nhập cung điện dưới mặt đất, ở trong hồ nước của nội cung tìm kiếm khắp nơi cũng không có két quả. Nói chung cuối cùng sẽ cho rằng đây là một kiến trúc dưới mặt đất được xây đến một nửa rồi bỏ đi, đành phải quay trở về a? Nếu là giết mất Ly Vẫn, vậy thì càng kỳ diệu rồi, bí mật của cung điện dưới mặt đất sẽ chính thức bị chôn vùi vĩnh viễn dưới đáy hồ a!

Càng là quy mô cực lớn, bất luận là các kiến trúc địa lăng rộng lớn, bất luận là người kiến tạo muốn đưa kẻ xâm nhập vào chỗ chết đến mức nào đi nữa, thì lúc kiến tạo và sữa chữa, dù cho tính toán các cơ quan tường tận đến đâu, cũng phải để lại một đường sinh cơ. Như vậy mới phù hợp với các quy tắc của Thiên Đạo Diễn Sinh. Cái quy luật này thật sự là tuyệt không thể tả. Nếu không khi chặn hết tất cả con đường rồi, chính là không để lại đường sống cho người khác, nơi đấy chắc chắn trở thành tử địa. Nếu không xuất hiện phong thủy như đã nói thì hậu thế sẽ không còn nửa điểm khí vận nào.

Người kiến tạo cung điện dưới mặt đất lại đột phát ý tưởng, xây nội cung ở bên trong thân thể Ly Vẫn. Người hữu tâm nếu như suy đoán được thì sẽ có thể nghĩ ra cách tiến vào, hoàn toàn phù hợp với quy tắc Thiên Đạo. Thế nhưng nếu Ly Vẫn ốm yếu mà chết hoặc bị người khác giết, cũng là phù hợp với pháp tắc sinh lão bệnh tử, vậy thì làm sai chỗ nào chứ? Nó vừa chết, cửa vào tầng trong của cung điện dưới mặt đất sẽ vĩnh viễn đóng lại, không còn được nhìn thấy nhân thế. Bí mật ở bên trong cũng sẽ được hưởng sự an bình của việc một lần vất vả suốt đời nhàn nhã rồi.

Suy nghĩ một chút, nàng cùng Trường Thiên coi như đã rõ, vì sao đầu Ly Vẫn này lại phải nhận lấy đãi ngộ cực kỳ cay nghiệt. Ngoại trừ để nó ngày ngày chịu nỗi khổ bị sát khí xâm nhập, ngay cả đồ ăn cũng không có thể no bụng. Hóa ra người kiến tạo cung điện dưới mặt đất này vốn không muốn để cho nó sống sót mới có cách tra tấn như thế. Chỉ có điều sinh mệnh lực của Long Tử thật sự ương ngạnh, bị hành hạ lâu như vậy vẫn còn có thể kéo dài hơi tàn.

Như vậy lại nảy ra một vấn đề nữa: Nếu nội cung được giấu trong thân thể Ly Vẫn, vậy phải tiến vào bằng cách nào?

Không cần hoài nghi, tòa cung điện dưới mặt đất này là do Man Tộc kiến tạo. Nếu như thân thể Ly Vẫn thực sự bị cải tạo thành động phủ, vậy thì chỉ lệnh có thể làm cho tòa động phủ này mở ra là gì? Viên Hậu làm sao mà phát hiện được? Dựa vào lý thuyết của kiến tạo, tòa động phủ này nhất định có thể mở ra, nhưng chỉ lệnh của nó có thể thiên biến vạn hóa. Động phủ của Lão Rùa Thần chỉ cần một vật phẩm có khí tức của chủ nhân là có thể mở ra. Như vậy thì khu vực hạch tâm của cung điện dưới mặt đất sẽ như thế nào?

Hẳn là phải có huyết mạch của Man Tộc mới có thể?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.