Edit: Mèo
Beta: Tiểu Tuyền
Vật này khắc thành hình dáng một con Linh Miêu, vốn là đao pháp trông rất sống động, ba đao hai đục đã đầy đủ hình thần( hình dạng + thần thái),chẳng qua là không biết tại sao, con mèo con này lại gặm cắn móng vuốt của mình, thoạt nhìn đều có hai phần quỷ dị.
Hắn tự tay bắn ra, tượng gỗ điêu khắc không lửa mà tự cháy,thời gian giây lát đã cháy sạch không còn một mống. Thủ lĩnh cười cười, đột nhiên hướng về tro bụi phía trên tay thổi một hơi, đem chúng thổi vào trong nước.
Qua thời gian mấy hơi thở, trong nước đột nhiên có vật bơi đi ra ngoài, lõm bõm mà bò tới trên bờ cát, không ngờ lại là một con Mèo Đen mắt xanh to mọng, giữa bộ mặt có một đường màu trắng. Da lông nó vốn nên là bóng loáng trơn trượt như nước, nhưng từ trong nước chui đi ra, không tránh khỏi một thân ẩm thấp, bộ lông cũng dán chặc trên thân thể.
Con mèo này mới lên bờ, vừa giũ nước vừa phàn nàn nói: “Ta ướt hết người rồi! Biết rõ ta sợ nước, ngài còn...... A ——!” Kết quả giọng nói khi nhìn đến thi thể Ly Vẫn (con rồng không sừng trong truyền thuyết để trang trí các công trình kiến trúc hoặc công nghệ phẩm) lúc này thoáng cái cất cao lên, Nhuận Thất cũng bị nó đột nhiên biến ra âm nữ cao bị làm cho sợ đến cả người run lên, “Long tử, là long tử! Lại còn là cực phẩm huyết nhục cũng bị sát khí thấm vào, đám tu tiên ngu ngốc không dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2262439/quyen-7-chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.